Kẻ điên kia hoàn toàn lấy phản ứng của Hoắc Đình làm trò vui, cười nham nhở:
"Cảnh tượng này có quen thuộc không, nhóc con?"
Đằng sau cánh cửa, Bạch Tử Thanh và Văn Nhu vẫn còn bị còng trên ghế, cả hai đều rũ rượi không còn sức sống. Nhất là Bạch Tử Thanh, mấy ngày trước cô vốn không ăn ngon ngủ yên, bây giờ lại bị ngược đãi hành hạ, thân thể đã sớm không trụ nổi.
Cô mở đôi mắt lơ mơ nhìn Hoắc Đình, nhưng yếu ớt đến mức không gọi được tên hắn, chỉ có thể mấp máy cánh môi nhợt nhạt.
Ngay trước khi bị đưa tới đây, cô đã bị bọn chúng kích điện hai lần, toàn thân đau đớn rã rời, trên tay cùng chân đều có vết bỏng.
Mỗi vết thương trên người cô giống như vết dao cứa lên tim người đàn ông đối diện, khiến cho nỗi hận trong lòng hắn cuồn cuộn điên cuồng. Nếu có thể, hắn sẽ chính tay, chính tay giết chết tên khốn cặn bã kia.
Người kia quan sát biểu tình của mấy người trong phòng, xách theo chiếc va li để trên bàn, chậm rãi mở ra. Bên trong là kim tiêm cùng vài hộp chất lỏng màu xanh dương, vừa nhìn đã thấy không phải thứ gì tốt đẹp. Ông ta chậm rãi nhấc kim cắm vào lọ thuốc, rút lên rồi đẩy ống, đầu mũi kim phun ra chất lỏng.
Tiến sát đến Hoắc Đình, ông ta nhìn ống kim tiêm rồi thong thả nói:
"Mày đã tìm ra thuốc giải cho chất độc năm đó đã giết chết bố mẹ mày chưa?"
Cái gì? Ý hắn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hau-cam-em-dung-lai-do/2926700/chuong-61.html