Âu Hoàng Minh Viễn đến công ty. Vì quá tức giận mà anh quên mất việc đã nhốt cô trong phòng.
Anh kìm nén cảm xúc cá nhân, tập trung vào làm việc. Nhưng mọi kế hoạch hôm nay trình lên cho anh xem thật sự quá tệ. Anh gọi trưởng phòng các ban lên phê bình
“Tôi trả lương cho các người để các người làm việc thế này?”
“Chúng tôi xin lỗi”
“Làm lại hết cho tôi. Đầu giờ chiều không nộp lại thì từ chức hết đi”
“Giải tán!”
“Dạ dạ”
Ngày hôm nay, toàn bộ nhân viên công ty trên dưới đều than trời, ai cũng khóc thầm trong lòng. Cũng không biết hôm nay Chủ tịch của bọn họ làm sao. Chỉ nhìn thấy tập đoàn Âu thị đến nửa đêm vẫn còn sáng đèn
Minh Viễn về nhà lúc 10 giờ tối. Trước khi về anh đã ghé quán bar của Cố Cảnh Sâm uống một chút. Vì không chịu nổi ánh mắt đầy sự tò mò của Cảnh Sâm mà anh ngồi một lát đã về ngay.
Vừa về đến nhà, anh vẫn như thói quen cũ, đi từng bước từng bước về phòng.
“Cạch” Tiếng cửa phòng mở ra. Anh đưa tay bật công tắc đèn thì nhìn thấy cô lại nằm ở dưới sàn nhà. Cô vừa ngủ được một lát thì bị ánh sáng làm giật mình thức giấc.
Anh nhìn thấy cô lại chống đối, không nghe lọt tai lời mình nói lại có hơi men trong người nên anh đóng cửa lại. Bước từng bước từng bước về phía cô. Tay vừa cởi từng món đồ trên người.
Bạch Liên nhìn thấy thì sợ tái mét,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hau-cam-cua-trum-mafia/3591709/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.