“Nếu có một điều ước…tôi ước có thể ***”
Lời này của cô nói ra vô tình bị Âu Hoàng Minh Viễn nghe thấy. Sau khi cảnh sát ập vào bắt Hàn Minh Liễm, anh đã cùng Cố Cảnh Sâm ung dung bước ra ngoài.
Cố Cảnh Sâm thì vội quay trở về nhà còn anh thì tiến lại chỗ cô đang đứng…vô tình lại nghe thấy lời này.
Anh không nói gì cũng vờ như không nghe thấy. Sau đó bọn họ ai về nhà nấy, kết thúc những ngày tháng tăm tối và đau khổ.
…
Hai tuần sau
Mọi người trong nhà đều nhận ra được Triệu Bạch Liên đã thay đổi. Cô không còn nói cười như lúc trước mà trở nên yên ắng đến lạ thường.
Mỗi ngày cô đều sẽ dành thời gian cùng trò chuyện với Thục Nghi. Sau đó sẽ làm các công việc nhà. Cô ít nói chuyện với mọi người, tập trung vào các công việc được giao.
Minh Viễn tất nhiên cũng nhìn thấy, anh liền gọi cô lên phòng hỏi rõ
“Em đang có chuyện gì sao?”
“Tôi không có, thưa Âu thiếu”
Âu Hoàng Minh Viễn có chút bất ngờ. Đây không phải là cách xưng hô lúc đầu khi cô vừa mới vào đây sao? Bây giờ đột nhiên cô nói thế thì chắc chắn có vấn đề
“Bạch Liên. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về Ái Nhã…và về em. Mọi chuyện đều đã qua cả rồi…tôi muốn được bù đắp cho em, em có đồng ý không?.”
Lời này của anh, Triệu Bạch Liên tất nhiên hiểu rõ. Nhưng cô không yêu anh, càng không muốn ở bên cạnh anh. Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hau-cam-cua-trum-mafia/3591708/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.