"Về sau ta vẫn sẽ đưa đồ ăn cho Tiểu Ngư nhi, nếu Ngư nhi không ăn, ta giận."
Đinh Gia Hòa thay đổi vẻ mặt nghiêm túc nói, lại bổ sung một câu:
"Còn nữa, về sau nếu Tiểu Ngư nhi không ăn đồ của ta, còn suy nghĩ muốn trả lại cho ta. Vậy Tiểu Ngư nhi thực sự coi ta là người ngoài, nếu đã vậy, ta sẽ trả cái mạng này cho Trương Tiểu Ngư đấy."
Cả kinh, Trương Tiểu Ngư vội vã lắc đầu, môi mím chặt lại.
Đã nói rõ ràng với soái ca, Đinh Gia Hòa mới thả người trở về làm việc, chờ bóng dáng hắn khuất hẳn, nàng liền đi tàn tàn xuống ruộng.
Đinh Gia Hòa muốn bắt ít tôm nhỏ, cá nhỏ bồi bổ thân thể. Hôm qua sau khi Tiểu Ngư nhi cho nàng cá chạch ăn, ý nghĩ này càng thêm mãnh liệt.
Bây giờ nàng cũng không tính làm việc nhà nông, cho nên phải tranh thủ tìm cách kiếm thức ăn khác thì hơn.
Vừa quyết định xong, một con ếch xanh đột nhiên nhảy tới trước mặt Đinh Gia Hòa.
Ếch ở Hà Tây thôn rất nhiều, trong trí nhớ của Đinh nữ đại thì vừa vào hè, buổi tối thường xuyên nghe được tiếng ếch kêu ộp oạp không ngừng tới sáng. Ở đây người ta không cấm tụi nhỏ đi bắt cá tôm, còn ếch thì không cho chúng đi bắt, bản thân họ cũng không bắt.
Không phải họ thấy thịt ếch ăn không ngon, ngược lại, ở đây người ta còn gọi ếch là chim bìm bịp, ý là thịt ếch ngon như thịt gà.
Mọi người không bắt ếch có hai nguyên nhân, một là khi giết ếch, ếch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-han-tu-xuyen-qua-lam-ac-ba/1256627/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.