Trương Tiểu Ngư rất quý trọng lương thực, mặc dù không có thức ăn nhưng khi ăn từng miếng cơm gạo lức kia, hắn giống như đang ăn sơn trân hải vị, vẻ mặt vô cùng hài lòng.
Được nhìn Trương Tiểu Ngư ăn, Đinh Gia Hòa còn cảm thấy vui vẻ hơn chính mình được ăn nữa. Bị nhìn chằm chằm không chớp mắt như vậy, bàn tay cầm của Trương Tiểu Ngư có chút run rẩy.
Chống chọi mãi Trương Tiểu Ngư mới qua loa ăn hết cơm trong ống trúc. Đinh Gia Hòa không nói gì, chỉ cười hì hì, cầm lấy chiếc đũa hắn vừa ăn, sau đó quét sạch cơm thừa, gương mặt Tiểu Ngư nhi lại nóng lên một lần nữa.
Thỏa thuê, Đinh Gia Hòa lại bắt đầu lột vỏ trứng.
"Lúc trước ngươi ngã xuống sông, thân thể còn chưa khỏe, trứng gà không cần cho ta, ngươi ăn đi." Trương Tiểu Ngư vội nói.
"Ở nhà ta đã ăn một cái." Đinh Gia Hòa cười nói, thật có chút hối hận vì đã ăn trước ở nhà, sớm biết như vậy thì nàng đã để lúc tới đây ăn chung với soái ca rồi.
"Thì lại ăn thêm một cái nữa." Trương Tiểu Ngư cũng kiên trì không kém.
"Hay là...chúng ta mỗi người một nửa?" Đinh Gia Hòa bẻ cái trứng gà trên tay làm hai, xem ra Tiểu Ngư nhi vẫn không tự giác ăn, nàng dứt khoát uy hiếp một lần nữa.
"Tiểu Ngư nhi mà không ăn, ta liền ở đây hôn Tiểu Ngư."
"Ngươi nói bậy cái gì đó." Trái tim của hắn gần như ngừng đập, sau đó lại đập rất nhanh, cả người hắn không ngừng run lên. Hôn? Kết quả, hắn còn chưa kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-han-tu-xuyen-qua-lam-ac-ba/1256626/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.