Cùng mấy người liên quan ở trước giường mắt to trừngmắt nhỏ, lão tử rốt cục cam chịu số phận. Cầm “Vân diệp” phối thành “Phong lộđan”, Tả Thành một phen tiếp nhận đem đi, năm viên, toàn bộ đút vào. 
Oa, Phong lộ đan của ta, rất đắt tiền a! 
“Khụ… Khụ khụ, đều canh tại chỗ này làm chi, ta cònchưa chết. Đều đi làm việc đi.” Đây là câu nói đầu tiên sau khi người này tỉnhlại. 
“Thiếu trang chủ…” 
“Ta nói ngươi nghe không hiểu?” 
“Vâng.” 
Lão tử thề là lão tử thật không muốn quản hắn, thếnhưng người này cũng quá không muốn sống nữa đi? 
Vì vậy thời điểm lão tử liên tục ba ngày ở trướngtrong phòng chăm sóc hắn, cuối cùng nổi giận!!!! 
“Lăng Đằng Vân!!!!” Một cước đá văng cửa phòng, dướiánh nhìn chăm chăm của hai mươi vị trong phòng, lão tử hai tay chống lưng,ngẩng đầu mà đứng: “Ngươi con bà nó muốn chết trực tiếp cắt cổ là tốt rồi, đừnglãng phí dược của lão tử!” 
Nguyên tưởng rằng người này sẽ giận tím mặt nhưng hắnrất tâm bình khí hòa: “Ta kiểm tra hết những…này, có được hay không?” 
“Không được. Ta đếm tới ba, nếu như ngươi còn ở chỗnày… Xem lão nương có thể hay không đem đuốc đốt sạch nơi này.” 
“Ngươi…” 
“Một.” 
“Được được được, ngủ thì ngủ, hung dữ như vậy, khótrách chỉ có thể hái hoa!!!” 
“Cái gì ?!!!!!” Chờ lão tử phản ứng quát ra tiếng thì,hai mươi mấy người trong phòng sững sờ dán mắt vào lão tử, nhìn chòng chọc làmlão tử phát cáu. Vì vậy rống lên một tiếng: “Nhìn cái gì vậy! Không cần làmviệc sao!” 
Nhàn rỗi đi tản bộ đến phòng Lăng Đằng Vân, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hai-hoa-tac-ngoai-truyen/178055/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.