Vịn tường đi trở về Bất Ly Cư, lão tử không thể khôngcảm thán, quả nhiên đúng là ba ngày không luyện không quen tay mà… Một phen nàymệt mỏi xương cốt ta. 
Tẩy rửa nằm ở trên giường. Nhắm mắt ào ào đi vào giấcmộng. 
Trong mộng cũng rất cảnh giác, cho rằng thằng nhóc đósẽ phái người đối phó ta chứ, đương nhiên trọng yếu nhất vẫn là lo lắng hắn sẽbáo quan, ví thế dự định dưỡng đủ tinh thần, binh đến tướng chặn. 
Không nghĩ tới đến nửa đêm cũng không có động tĩnh gì,mà tinh lực của lão tử đã không cần tái dưỡng nữa. 
Vì vậy đứng lên, theo thói quen mà đi dạo xung quanh. 
Thế nhưng còn chưa đi được vài bước, đã bị một bóngđen chặn lối đi… 
“Tả giáo quan, thế nào, Lăng Đằng Vân phái một mìnhngươi đến đấu với ta?” 
“Dạ Lưu Ly, Tả Thành hôm nay phải giết ngươi.” 
Oa, nhìn trường đao kia hùng hổ chém tới, lão tử sợđến xoay người tránh được một cái: “Ê ê ê, ta đào bới mộ phần tổ tiên nhà ngươisao?” 
Đáng tiếc thằng nhãi này một chút cũng nghe không vào,đem đao trước ngực xuất ra, nhìn như không hề biến hóa, đã có tiếng động rầmrầm, lão tử chỉ cảm thấy một cổ đại lực từ thân đao bức thẳng quanh thân, haymột chiêu “Vũ hoành phong cuồng!” 
Lão tử xoay người lại giơ kiếm ngăn cản, một kiếm rờira đao hắn, dĩ nhiên gan bàn tay rung động tê rần: “Tả Thành, lão tử tức giậnrồi nha!” 
Không ngờ thằng nhãi này hoàn toàn không quan tâm,khom người một chút, đem đao chuyển sang tay trái, một chiêu “Mưa rào truyhồn”, trở tay chém mạnh, vào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hai-hoa-tac-ngoai-truyen/178053/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.