Núi Thanh Từ độ xuân, lá rợp đầy trời.
Hôm nay vừa vặn là Tết Nguyên tiêu, sắc trời sáng sủa không ít. Cây bạch quả to lớn thêm tuổi vẫn không mấy thay đổi, chỉ không biết bao giờ mới ra quả.
Hoa Nhược Vũ ý vị thâm trường nhìn cây bạch quả, trong lòng vương chút phiền muộn. Bà bà của nàng sắp không qua khỏi năm nay rồi.
Ý định làm táo nấu bạch quả vẫn là quên đi. Nàng phiền lòng thở hắt ra.
Bà bà là người duy nhất nàng biết từ nhỏ xíu đến bây giờ, cũng là điều ý nghĩa nhất.
Nàng khi vừa có ý thức trên cuộc đời này, bà bà đã bên cạnh ẵm nàng lên tay, hát những câu đồng dao nhẹ nhàng, đút những miếng ăn đầu tiên. Ba ba mẹ mẹ nàng, nàng chưa từng thấy họ bao giờ, cũng không có ý định hỏi về họ. Bà bà cũng không một lời nhắc đến.
Bà bà luôn thầm thì với nàng, y học là cuộc đời chúng ta, thảo dược là mạng sống chúng ta, vì chúng ta là hậu duệ của Hoa Đà.
Những câu chuyện trẻ thơ mà nàng nghe bà bà kể, đều về sự lợi hại của Hoa Đà. Nàng không rõ lắm những câu chuyện tuổi thơ của bao người có phải như vậy không, vì nàng chưa từng gặp người khác ngoài bà bà.
Ngày là cục bông nho nhỏ, nàng từng ngây ngô hỏi bà bà, liệu bên ngoài có những người khác hay không. Nhưng bà bà không đáp.
Tuổi trẻ ngông cuồng, nàng từng lặng lẽ trốn ra khỏi núi, muốn nhìn ngắm cuộc sống bên ngoài. Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-duoc-su/2669645/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.