Tiết trời càng ngày càng lạnh, vụ mùa cuối năm thu hoạch xong xuôi một nhà Mộc Đinh Hương dần dà trở nên nhàn hạ. Để bắt đầu chuẩn bị vật dụng cho mùa đông, Sở Ngu cố ý cứ cách ba ngày sẽ tranh thủ thời gian lên núi đốn củi, còn khi ở nhà nàng cùng Mộc Đinh Hương ra ngoài cưa một cây đại thụ nằm bên cạnh bờ sông, những khi rãnh rỗi liền xẻ gỗ ra xài, cứ thế chưa đến mùa đông mà củi lửa nhiều đến mức chất đầy thành một bức tường trong góc sân nhà.
Trời dần giá rét, ngoài đồng cũng không còn gì để thu hoạch, chỉ có vườn rau và hàng cây ăn quả bên hông nhà là vẫn còn xanh um như cũ.
Bao gồm cả đoá hoa nhỏ nằm bên cạnh lu nước trong tiểu viện, hoa nhỏ chịu đựng giá rét nhưng sức sống vẫn bừng bừng, ai trông thấy cũng đều tấm tắc khen lạ.
Lá của tiểu hoa phì phì nhuộm một màu xanh lục thích mắt, nụ hoa to lớn mang đến cho người ta cảm giác tùy thời có thể nở ra bất cứ lúc nào.
Đã nhiều ngày nay bên ngoài tiểu viện tràn ngập một cổ mùi thơm thanh nhã lạ lùng, Sở Ngu mũi thính lần theo mùi hương tìm được ngọn nguồn, hoá ra nguyên nhân xuất phát từ chỗ của tiểu hoa. Nàng trở vào phòng nói với Mộc Đinh Hương, hai người đều cảm thấy đoá hoa nhỏ này khả năng qua ít ngày nữa liền phải nở hoa.
Phải nói Trúc Nhi cực kỳ mẫn cảm, nó từ sớm đã thấy tiểu hoa khác thường vậy nên hàng ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-do-te-cung-tieu-kieu-nuong/3743847/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.