Chương trước
Chương sau
Lô Uẩn Uẩn vừa đi ra ngoài thì bên phía tay sai của Hương Phỉ cũng dẫn đường cho Châu Thanh Tấn đến.

Ông ta gật đầu coi như cảm ơn rồi đi thẳng vào trong gặp người phụ nữ đó.

Hương Phỉ cũng chẳng tỏ ra ngạc nhiên gì cả thờ ơ quay lại chỗ ngồi xuống điềm đạm uống chén trà khác.

"Số thuốc đó bên phía Kim Dĩnh đã có được bản kế hoạch cụ thể và chỉ tiết về thời gian, địa điểm lấy rồi! "

Nghe Châu Thanh Tấn nói thì bà ta khẽ nheo mày tỏ ra không mấy vui vẻ với cái tin tức này cho lắm.

"Gửi cho tôi. Hơn nữa tôi cảnh cáo hai người làm cho tốt vào, trước khi triển khai kế hoạch tôi muốn phải có một sự chuẩn bị kĩ lưỡng nhất. "

Bà ta hơi lắc chén trà, ánh mắt dần sắc bén. Đã mấy chục năm nay bà ta nuôi lớn cái kế hoạch này trong người chỉ chờ ngày thực hiện thành công nó.

Châu Thanh Tấn thấy bà muốn kết thúc cuộc nói chuyện nên liền nhân cơ hội ngỏ ý cần thêm chi phí để đẩy nhanh tiến độ khiến Hương Phỉ thấy hơi khó chịu với lão già thèm tiền này.

"Cứ làm đúng và nhanh tiến độ lên. Chi phí tôi sẽ bỏ thêm vào 15 tỷ nữa để hoàn thành vụ trước mắt, sau này sẽ chuyển tiếp 80 tỷ để đẩy nốt kế hoạch hoàn thành. "

"Tốt, tốt! "

___________________________

Ở bên phía Châu Thư Nhiên, cô đang đi ăn cùng boss lớn của mình một bữa ở nhà hàng mới mở tại quảng trường.



Vốn dĩ hai người định về nhà ăn nhưng nhớ ra chẳng ai trong cả hai biết nấu ăn, lại do tính chất công việc đặc thù nên họ cũng chẳng cần giúp việc làm gì. Cuối cùng chọn cách vào nhà hàng này để ăn tối, tiện thưởng thức hương vị món ăn ở đây.

Sẽ chẳng có gì đáng nói nhưng trong bữa ăn lại xảy ra sự cố. Ở tại bàn bên cạnh có một cặp vợ chồng xảy ra xô xát với nhau, người vợ đang mang bầu bị đẩy suýt chút nữa là ngã khiến cô giật mình vội đứng bật dậy chạy ra đỡ nhưng có một người còn nhanh hơn đó chính là Bạch Tử Hàn. Anh ngay lập tức vòng ra giữ vai người phụ nữ lại mới khiến cô ấy không ngã, hành động cực kì nhanh này khiến cả ba người đều bất ngờ. Tại đây là khu VIP nên chỉ có 2 bàn trong một khu, vì vậy mà Châu Thư Nhiên mới thoải mái tháo bỏ khẩu trang lẫn kính mà không sợ người ngoài.

Ông chồng kia vốn dĩ đang tức giận lại thấy có người chạy ra đỡ vợ mình không những không cảm ơn mà còn cần cả chai rượu ném về phía Bạch Tử Hàn. Nhưng mấy cái trò cỏn con này chẳng làm gì được người như anh, chỉ cần khẽ nhích người và vươn tay ra là bắt được cổ chai và dừng hướng bay của chai rượu một cách nhanh chóng, ánh mắt anh lóe sáng.

"Mày là thằng bồ của vợ tao đúng không?! Mẹ nó, chúng mày dám hẹn nhau ăn ở nhà hàng này rồi qua mặt ông đây sao?! "

Gã đó rú lên như một con chó điên rồi đập bàn bụp bụp, chân co sang đá đổ cái ghế dọa cho người phụ nữ sợ hãi núp vào một góc che bụng. Nhìn người phụ nữ như vậy Châu Thư Nhiên cũng chẳng muốn ngồi im, cô đứng lên tiến gần đến trước mặt người đó định giúp nhưng gã chồng đã lại gào mồn sang chửi mắng cô thậm tệ:

"Mày có phải vợ của thằng khốn kia không?! Nhìn nó ngoại tình với vợ tao mà mày cũng bình thản nhỉ? Hay bản thân mày cũng ăn vụng như nó? Đúng là một cặp súc sinh! "

Hắn ta vừa dứt một cú đấm đã đáp thẳng vào một bên mặt của tên đó khiến hắn lăn đùng ra sàn. Bạch Tử Hàn vừa nắn khớp ngón tay, vừa bình tĩnh đi đến gần đá cho tên đó mấy phát nữa vào bụng, giọng đầy cảnh cáo:

"Mẹ kiếp! Mày đa nghi hay do bị cắm sừng nhiều quá đến mức hỏng cả não bộ rồi? Tao chỉ đỡ vợ mày và chẳng có liên quan gì nữa? Với lại vợ tao cần mày nói sao?! Cái mồm này dùng được nữa thì nói cho cẩn thận vào!"

Câu cảnh cáo này khiến tên nằm dưới sàn khẽ run, môi hắn ta đã bị rách đến chảy cả máu tươi nhìn thê thảm trái ngược con người phách lối lúc nãy hoàn toàn. Thế nhưng đừng sau lưng Bạch Tử Hàn, Châu Thư Nhiên mở to mắt ra kinh ngạc, thế mà anh lại bảo cô là vợ mình? Cô nghĩ chắc do lúc nóng nảy anh vô tình nói nhầm chứ sao lại có thể có ý nghĩ đó được...Mà dù có vậy hình như trong thâm tâm cô vẫn có chút vui vẻ nhỏ không thể rõ.

Tên đàn ông kia nhìn thì có vẻ hắn sợ nhưng mà rất nhanh hắn đã bật dậy phản công, xô mạnh vào Bạch Tử Hàn làm anh hơi lùi lại đằng sau. Sau đó hắn ta vơ bát đĩa trên bàn ném thẳng về phía anh, vẻ mặt như muốn giết chết người. Bạch Tử Hàn cũng nhanh nhẹn chẳng kém nhích người né tránh nhưng sau đó ngoài dự liệu tên điên kia thay đổi hướng, ném liên tiếp về phía Châu Thư Nhiên và người phụ nữ. Trong tình thế cấp bách, cô cũng chẳng nghĩ ngợi gì quay lưng lại, che chắn cho người phụ nữ đang co ro ôm bụng bầu, bản thân chẳng màng đến nguy hiểm. Nhưng đã 3 giây trôi qua chưa thấy có gì thay đổi, cô vội quay ra sau thì thấy anh đã xoay lưng chắn cho cả hai, dưới chân anh còn có vô vàn mảnh sứ vỡ của bát.

"A..."

Khi không còn gì để nén, tên đó định tay không lao ra túm lấy cổ áo Bạch Tử Hàn khi anh chưa kịp quay lại thì Châu Thư Nhiên nhanh nhẹn lách qua người anh giơ chân đạp mạnh vào bụng tên đó. Cô đang đi giày cao gót vì lúc nãy diễn xong chưa định thay ra nhưng không thể ngờ lúc này lại là một vũ khí mạnh có tác dụng kinh khủng đến như này. Ăn trọn cú đạp đó, tên đàn ông lập tức tái mặt lăn ra đất ôm bụng rên la, có thể hiểu hắn đau đến thế nào!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.