Bên trong gian phòng , dưới ánh nến, Bùi Mạch Ninh cân nhắc nhiềulần, ánh mắt Tư Không Thu Trạm bây giờ cũng đã biến thành chờ mong, chậm rãi mở miệng: “Chàng còn nhớ rõ chuyện xảy ra lúc chúng ta ở Tầngia bảo không? Chính là tối hôm chúng ta đi đến rừng cây ở giữa Tần giabảo và sơn trang của thành chủ Lang thành đó!Ta có cầm lấy một vật trênngười của tiểu nam hài đó , kết quả lại bị một bóng đen đoạt đi, hiệntại ta đoán bóng đen kia có lẽ chính là yêu quái đến đấy bữa nọ!”
Tư Không Thu Trạm như có chút đăm chiêu,đối với chuyện xảy ra tối hôm đó, hắn có ấn tượng. Bởi vì những chuyệnđặc biệt liên quan đến Bùi Mạch Ninh, hắn càng khắc sâu trong trí nhớhơn, liền gật đầu, tỏ vẻ mình biết chuyện này.
Bùi Mạch Ninh nuốt nuốt nước miếng, tiếp tục nói:”Kỳ thực tiểu nam hài kia có đeo một vật mà khiến yêu quái và những kẻ khác đều khát vọng mãnh liệt muốn có nó. Thứ kia được chia làm nhiều mảnh nhỏ, chỉ mộtmảnh nhỏ thôi cũng có sức mạnh vô cùng lớn, chứ đừng nói đến khi tất cảchúng được hợp lại, cho nên tuyệt đối không thể để yêu quái kia có đượcnó.”
Bùi Mạch Ninh hao hết tâm tư, cuối cùng cũng đem sự tình đại khái nói ra, Tư Không Thu Trạm cau mày nhìn Bùi Mạch Ninh, làm như đang suy nghĩ đến điều gì đó.
“Chàng không tin ta sao?” Bùi Mạch Ninh ảo não nhăn mày lại, thập phần không thích việc bị ngờ vực vô căn cứ này.
Tư Không Thu Trạm mấp máy môi, lắc lắc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-diem-vuong-nha-co-the-tu-lung-linh/1408233/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.