Tư Không Thu Trạm kiên trì làm cái máy lạnh, cả người tản ra lãnhkhí, đứng cạnh cửa sổ, cũng không sợ đông lạnh bởi vì nhiệt độ ban đêmtrên đỉnh Tử Vi này cũng không phải quá thấp.
“Còn không mau nằm ngủ, trời cũng đã tối đen như mực.” BùiMạch Ninh chỉ áo mỏng nằm ở bên trong giường. Buổi sớm hắn đều dậyluyện công, đây là thói quen tốt khi ở Lưu Vân điện, vì không muốn làmnàng thức giấc, hắn nằm ở phía bên ngoài giường.
Tư Không Thu Trạm không nói chuyện, bêntrong gian phòng nhất thời yên tĩnh, Bùi Mạch Ninh hắt xì một cái, ù ùcạc cạc nhìn bóng lưng của hắn. Chẳng lẽ hôm nay bị kích thích gì haysao? Từ lúc trở về đã chỉ yên lặng đứng đó, nàng còn tưởng hắn đang diễn kịch bi.
Bùi Mạch Ninh bĩu môi, không để ý tới sẽ hắn nữa. Hắn ngủ hay khôngcũng chẳng sao! ~ Vừa nghĩ vừa lẩm bẩm chiu vào trong chăn, sửa sanglại một chút, nàng đã buồn ngủ lắm rồi!
Tư Không Thu Trạm cứ chờ đợi, kết quả lại phát hiện phía sau lạitruyền đến những tiếng hít thở đều đều. Hô hấp của hắn bị kiềm hãm,không thể tin nổi mà quay đầu lại, sững sờ nhìn nữ nhân trên giường đãsắp mơ màng tiến vào giấc mộng.
“Nàng….. nàng…..nàng,,,, nàng thế nào mà vẫn ngủ được?” TưKhông Thu Trạm thấy tức giận khi nương tử vô tâm như vậy. Lập tức, hắnchạy đến trên giường, dùng sức lay động Bùi Mạch Ninh, kéo nàng từ trong cơn mơ màng trở về. Hắn lay lay nàng đến mức nàng muốn ói ra, cơn buồnngủ kia hoàn toàn tiêu tan.
“Ọe….., chàng…. khụ khụ, rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-diem-vuong-nha-co-the-tu-lung-linh/1408232/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.