Edit: Dục Ân
Dạ Ly Hoan vui mừng cười khẽ vài tiếng, tiếng cười tà mị, cười điên đảo chúng sinh, làm cho người khác không dời được ánh mắt, nhìn qua trong ánh mắt nàng tràn đầy vẻ trêu tức:
“Ngươi nói bổn vương muốn làm cái gì?”
Nguyệt Mộng Tâm buông tay hắn ra, người nam nhân này thật sự là chán ghét, câu môi châm chọc nói:
“Vương gia, ngài đây là muốn đùa giỡn dân nữ sao? Rất tổn hại đến danh dự của vương gia.”
“Ha ha”Dạ Ly Hoan vui mừng cười to thành tiếng,nữ nhân này toàn thân đều mang theo gai.
Nguyệt Mộng Tâm híp mắt nhìn nam nhân liều lĩnh cười trước mặt,sang sớm liền điên,bất quá hắn có lẽ không tự mình ra tay a,không thích nữ nhân,nhất định là ưa thích nam nhân.
“Vương gia,hôm nay ta có thể hay không có thể trở về?”
Nhìn xem hắn cười không sai biệt lắm,nàng mới nhìn thời gian rồi mở miệng.Nàng bây giờ còn không muốn đắc tội người nam nhân này,mình hiện tại còn quá bé nhỏ,căn bản không thể cùng hắn chống cự,lấy trứng chọi đá.
“Tên của ngươi?”
Dạ Ly Hoan cúi đầu xuống mắt nhìn xuống nàng,như một vị quân vương cao cao tại thượng,tản ra khí phách bễ nghễ thiên hạ.
“Nguyệt Mộng Tâm”.Nguyệt Mộng Tâm nhấp thoáng cặp môi mọng,không tình nguyện nói,xem ra nàng muốn tìm cơ hội lặng lẽ rời đi.
“Nguyệt Mộng Tâm,ngươi cùng Nguyệt thừa tướng có quan hệ gì?”
Dạ Ly Hoan,đôi đồng tử màu nâu đậm hiện lên một đạo ám quang,nhàn nhạt hỏi.
Nguyệt Mộng Tâm nội tâm chấn động mạnh,người nam nhân này thật là cảm giác nhạy cảm,ánh mắt kia phảng phất giống như đem mình nhìn thấu,thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-de-xinh-dep-bay-phu-tranh-sung/12250/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.