Editor: Bộ Yến Tử
Nguyệt Mộng Tâm thấy một màn vỡ mật như vậy, hét một tiếng thê lương:
“Thanh Trúc.”
Nàng hạ xuống mặt đất, nhìn Thanh Trúc bị cắm một đao ngay ngực, cách nàng không xa, là một người áo đen cả người đầy máu té trên đất, hắn còn chưa chết, muốn dùng hết khí lực cuối cùng, giết chết Nguyệt Mộng Tâm, không nghĩ rằng bị Thanh Trúc đẩy ra, thay thế ngăn cản một đao kia.
Trong nội tâm tuôn ra sát ý điên cuồng, thả người bay tới trước mặt hắc y nhân, nàng muốn giết hắn, đợi nàng tiến lên trước, phát hiện người áo đen này sớm đã khí tuyệt bỏ mình.
“Thanh Trúc, Thanh Trúc.”
Nguyệt Mộng Tâm xoay người, thả người bay tới bên cạnh Thanh Trúc, thân thể run nhè nhẹ, nhìn Thanh Trúc cả người nhuộm đầy máu tươi, hơi thở mong manh, nàng từng nói qua muốn mang nàng ra ngoài,cho nàng một cuộc sống hạnh phúc.
Thanh Trúc chậm rãi mở mắt, nàng nghe được tiếng Nguyệt Mộng Tâm, chứng kiến người trước mắt không có việc gì, nội tâm liền được an ủi, cảm giác toàn thân đau đớn như bị xé rách, cổ họng ngòn ngọt, phun ra một ngụm máu tươi.
Nguyệt Mộng Tâm quỳ xuống đất ôm nàng thật chặc, đôi mắt đen láy tràn ngập đau xót:
“Thanh Trúc, ngươi không cần nói, ta dẫn ngươi đi xem đại phu.”
“Công tử, Thanh Trúc… Sợ là không được rồi, không thể tiếp tục phục thị người, công tử, người có thể ôm Thanh Trúc như vậy được không? Thanh Trúc chết ở… Trong ngực của người, rất hạnh phúc, thật sự rất hạnh phúc…”
Gương mặt tái nhợt của Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-de-xinh-dep-bay-phu-tranh-sung/12249/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.