Sau tiếng gọi đó thì chàng trai hôm nọ ở cùng với Hồng Nguyệt và một đám người mặc đồ giống nhau đi vào, trên mặt của chàng trai kia vẫn còn lấm tấm mồ hôi và còn đang thở dốc. Hồng Nguyệt khi thấy chàng ta thì cũng khá ngạc nhiên. Họ nói chuyện với nhau một lúc và có nói cả về ta. Sau đó thì họ cho mấy người mặc đồi giống y hệt nhau kia đem mấy kẻ kia ra ngoài xe và cùng quay về cung, tất nhiên là đem cả ta theo cùng
Khi xe lăn bánh được một lúc thì chàng trai kia nói:
- Ta xin lỗi, nếu ta không bảo dừng chân ở làng thì nàng đã không bị bắt cóc rồi!
Khi hắn ta nói câu đó, ta thấy tay hắn run lên và nắm chặt áo
Có vẻ Hồng Nguyệt cũng thấy diều đó nên nàng ấy an ủi:
- Không sao mà, đó không phải lỗi của chàng đâu, bọn chúng là có ý đồ từ trước rồi nên dù hôm nay không được thì chúng cũng chờ dịp khác thôi!
Nghe vậy thì thấy chàng trai kia cũng phấn chấn hơn một chút, rồi ngay sau đó lại nói với vẻ mặt nghiêm túc:
Nhưng chuyện này cũng thật kì lạ, bình thường làm gì có ai lại dám cả gan đi bắt cóc hoàng thượng một nước chứ?Nếu xét theo thái độ thì có vẻ mấy kẻ mà chúng ta bắt dược không biết ta là ai.Cũng đúng, tuy nàng rất hay xuất hiện trước công chúng nhưng luôn đội mũ có màng che nên nếu là những người dân thường hay quý tộc nhỏ cũng khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-de-hom-nay-sieu-long-roi/3742506/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.