Tối muộn hôm đó
Cánh cửa phòng thí nghiệm trong vườn từ từ mở ra, làm ánh đèn mờ dần tràn vào phòng. Sáu đó thì có một bóng người cầm một chiếc đèn đi vào, bóng người đó cứ thế đi thẳng tới một góc khuất của căn phòng, sau đó lấy sách trên kệ xuống xếp trồng lên nhau. Sau đó hắn đứng lên trên trồng sách đó, hắn cẩn thận nhìn xung quanh rồi quay lên gỡ một mảng của trần nhà ra, để lộ một khoảng trống trên đó. Hắn trèo hẳn lên trên đó. Hắn lục đục một lúc rồi trèo xuống với một cái túi, khi đã trèo đượm hẳn xuống thì hắn cầm cái túi đó lên và cười. Trong lúc hắn đang nở một nụ cười quỷ dị như vậy thì bỗng có tiếng người nói:
- Hóa ra đó là chỗ dấu hai loại bột chết người đó à!
Sau câu nói đó thì có ánh đèn rọi vào, người hắn làm hiện lên khuôn mặt hắn, là ông trưởng làng! Ông ta thấy có người thì quay lại để xem là ai, khi định hình được thì trước mắt ông ta là Hồng Nguyệt với Gia Nhĩ cùng một đoàn binh sĩ đang đứng chắn hết cửa. Ông ta thấy vậy cũng không hề hoảng hốt mà vẫn điềm nhiên nói:
- Hai người nói gì vậy?
Gia Nhĩ thấy thái độ của ông ta như vậy thì thở dài một cái, nói:
Ông không cần phải giả vờ nữa, ông là người đã dây ra đại dịch ở vùng này phải không ?Làm sai mà ta làm vậy được chứ?
Cũng không có gì khó cả, ngươi chỉ cần rắc chất độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-de-hom-nay-sieu-long-roi/3741429/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.