khi hai người kia rời đi, Hồng Nguyệt cũng phân phó nốt một nhóm nữa đi khám xét tử thi người bị bệnh đã chết và quay qua nói với Gia Nhĩ:
- Đi nào, chúng ta tới con sông kia xem sao!
Sau đó, họ cùng trưởng làng đi tới bờ sông Giang, hai bên sông cảnh rất đẹp và thơ mộng, thật khó có thể nghĩ tới việc có nguồn bệnh ở nơi đây, nước trong lòng sông cũng trong vắt nhìn thấy đáy, Hồng Nguyệt cũng phải thốt lên:
Chà ,còn sông này trong quá!Dạ, tất nhiên rồi, nó là nguồn nước chính trong sinh hoạt của người dân các làng gần đây mà, chúng tôi còn dùng nước này để uống đấy!Nếu vậy thì có khả năng là có người cho gì đó vào nước sông này nhằm gây ra dịch bệnh, ta lấy mẫu nước về để điều tra xem sao.Lấy được mẫu nước rồi nàng lại cho người đi khám xét quanh sông, được một lúc thì người của nàng phát hiện ra một cái bọc, họ đem đến chỗ của nàng và báo cáo:
Thưa hoàng thượng, chúng thần phát hiện ra có một cái bọc kì lạ!Đưa ta xem!Hồng Nguyệt lấy cái bọc rồi mở ra, bên trong có rất nhiều những túi nhỏ chứa một thứ bột trắng, nàng cầm lấy một túi nhỏ đó lên:
Cái này ...Nếu ta đoán không nhầm thì đây là bột hoa lâu!Ý chàng là loại bột gây rói loạn thần kinh á hả?Đúng rồi, lúc trước ta đã từng nhìn thấy có người ăn phải bột này ở chỗ ta, sau một thời gian thì như người mất hồn, tình trạng giống hệt như những người bị bệnh ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-de-hom-nay-sieu-long-roi/3738801/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.