Năm ngày sau, tại thôn Châu Giang
...............................................................................
Đoàn người của Hồng Nguyệt khi tới đây đã phải ngạc nhiên hay nói đúng hơn là cảm thấy sợ hãi trước cảnh tưởng ở đây, những người bị nhiễm bệnh đi lại khắp đường một cách vô định, hai mắt trắng bệch trông rất đáng sợ, trên mặt đưownhf thì đầy vết máu. Còn chưa hết bàng hoàng thì họ thấy có hai người như vậy va vào nhau và thế là họ như phát điên, rồi họ lao vào tấn công nhau, đoàn binh sĩ của Hồng Nguyệt định chạy tới can ngăn thì hai người họ lại va vào những người khác làm họ cũng bị kích động rồi cũng lại tấn công nhau làm mọi thứ trông thật hỗn loạn không khác gì địa ngục trần gian, rồi có một người đi tới từ phía sau của đoàn người nói:
- Các vị có phải là ...
Hồng Nguyệt quay lại thì nhìn thấy một ông lão chống gậy, đầu tóc bạc trắng cả. Nàng nhận thấy có vẻ ông không bị nhiễm bệnh nên chào hỏi:
- Ta là Hồng Nguyệt, tới đây để điều tra về dịch bệnh!
- Ra là hoàng đế, xin lỗi vì sự thất trách của thảo dân!
- Không sao, mà chờ hỏi ông là ...
- Thảo dân là trưởng làng này, xin mời hoàng thượng và các vị đi theo ta rồi ta sẽ tường thuật lại hết thảy sự việc!
- Nhưng mà họ đánh nhau thế kia mà cứ để mặc vậy à? – Giá Nhĩ vùa nói vừa chỉ về phía hỗn loạn kia.
- Người không cần lo đâu, chuyện này xảy ra như cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-de-hom-nay-sieu-long-roi/3738121/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.