Trong một tháng sau đó, Gia Nhĩ đã học tập và tiến bộ rất nhanh, đến vi sư của chàng – Tư Minh Bạch - cũng phải ngạc nhiên với khả năng của chàng. Còn về việc luyện kiếm đấu võ, chỉ trong một thời gian ngắn mà chàng đã tiếp thu được hết các công pháp được chỉ dạy và vận dụng rất thành thục. Một hôm, vi sư đã báo cáo lại với Hồng Nguyệt rằng:
- Muôn tâu bệ hạ, trong một tháng qua Gia Nhĩ đã học hành rất chăm chỉ và thần cũng đã phải rất kinh ngạc với tốc độ tiếp thu của cậu ấy, về cả binh pháp lẫn văn thư cậu ấy đều rất có tài, học tập rất nhanh, không chừng chẳng cần chờ tới kì thi vào năm sau mà cậu ấy có thể thi luôn vào kì thi được tổ chức vào tháng tới.
Nghe vậy, các quan đại thần cũng phải rất ngạc nhiên vì điều này, bỗng Lý Cốc Tùng – quan tể tướng – lên tiếng:
- Tư Minh Bạch, không phải là nhà ngươi đang nói khoác đấy chứ, làm gì có chuyện trên đời này lại có một người tài giỏi như vậy ?
- Ta nào dám nói láo với bệ hạ.
- Hừ, hắn ta dù sao cũng chỉ là một tên dân thường thấp kém được bệ hạ cưu mang, sao có thể có năng lực phi thường như vậy được?
- Thôi được rồi, các khanh không cần nói nữa, nếu hắn ta có năng lực phi phàm như vậy thì là điều đáng mừng cho đế quốc ta vì có một nhân tài như vậy. Tư Minh Bạch , ngươi hãy cứ dạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-de-hom-nay-sieu-long-roi/3738104/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.