Nhị phu nhân lúc này cũng mở miệng, nàng ta không chớp mắt nhìn Diệp Thiều Hoa, “Ta còn có thể cho ngươi đến Huyền Tông môn! Chỉ cần ngươi đồng ý cứu con trai ta!”
Diệp Thiều Hoa không trả lời bọn họ, chỉ như có điều suy nghĩ nhìn Mộ Dung đại sư, “Được, nhưng hiện tại ta không tiện, chờ ta đến Lưu gia xong, ta sẽ đến bái sư.”
Sau khi nói xong, mới nhìn sang chỗ Nhị phu nhân, “Nhị phu nhân, bà mất trí nhớ nhanh vậy sao? Nếu như bà không mất trí nhớ, hẳn còn nhớ, bà cho dù kiếp sau cũng sẽ không cầu xin tôi?”
Nhị phu nhân sắc mặt bỗng nhiên biến đổi.
Nhưng mà Diệp Thiều Hoa căn bản cũng không nhìn nàng ta, trực tiếp rời khỏi Bạch gia.
Bạch lão gia còn kêu người chuẩn bị một chiếc xe ngựa đưa nàng đến Lưu gia.
Diệp Thiều Hoa rời đi, nghĩ đến vừa rồi Diệp Thiều Hoa nói muốn đến gặp Lưu gia trong thành, Bạch lão gia chợt nhớ tới cái gì, “Phái mấy người đi một chuyến tới Lưu gia.”
Một nhóm được huấn luyện nghiêm chỉnh mang theo quà tặng mà quản gia Bạch chuẩn bị mà xuất phát!
**
Diệp Thiều Hoa đến Lưu gia, hộ vệ giữ cổng vẫn biết nàng.
Nhưng hộ vệ biểu lộ rất lười nhác, hắn nhàn nhạt liếc nhìn Diệp Thiều Hoa, “Hóa ra là ngươi à, ngươi muốn gặp lão gia, chờ chút đã, ta đi vào hồi báo cho người.”
Sau khi hắn nói đi vào báo cáo, mười phút sau vẫn chưa ra.
Diệp Thiều Hoa nhéo nhéo lông mày, ngay tại thời điểm cô nhịn không được muốn đánh người một trận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-dac-cong-toan-nang/946931/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.