Chờ đến khi Lạc Thu và hai người kia mang theo ba bao tải đầy ngải cứu xuống núi trở về "Tiểu Viện Nhặt Nắng", họ trải một tấm bạt nhựa xuống đất, rồi đổ toàn bộ số ngải cứu tươi xanh lên trên. Lúc này cũng mới chỉ hơn 9 giờ sáng, cả đi lẫn về mất hơn hai tiếng.
Diệp Hạo Dương ngồi xổm trên mặt đất ngáp một cái. Tối qua không ngủ ngon, sáng nay lại dậy sớm, làm việc hai tiếng đồng hồ, cậu vẫn còn hơi mệt.
Họ bắt đầu bó những cây ngải cứu có chiều dài tương đương nhau, cứ mười hoặc hai mươi cây lại dùng dây nilon buộc thành một bó cho tiện bán. Một người phụ trách chọn ngải cứu, một người cắt dây, một người phụ trách bó. Trải qua mấy kỳ chương trình, sự phối hợp đồng đội của các khách mời ngày càng thuận lợi, âm thầm nảy sinh rất nhiều sự ăn ý.
【 Rưng rưng nước mắt, nhìn năm người cùng nhau hướng về một mục tiêu, chung tay làm việc, phân công rõ ràng, không biết tại sao đột nhiên có chút xúc động muốn khóc. 】
【 Có cảm giác năm tháng tĩnh lặng, cùng nhau xây dựng gia viên. Ừm, thật ra có lẽ không cần khách mời mới nữa đâu, ekip xem xét một chút đi? 】
【 Đồng ý, đồng ý. Ba kỳ đầu, khách mời mới cùng lắm chỉ tự "lật xe". Nhưng theo quy luật "càng ngày càng mạnh" của kỳ này, thật sự sợ không biết kỳ nào khách mời sẽ kéo cả ekip lật thuyền theo. 】
Những bó ngải cứu được xếp ngay ngắn trên mặt đất. Diệp Hạo Dương nhìn chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuong-xuyen-nhanh-max-level-lac-thu-tro-ve/4820095/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.