Tào Kim nói, chìm đắm trong hồi ức về quá khứ, trong mắt thoáng qua một tia xa xăm.
Những ký ức ấy giờ đã rất mơ hồ, anh thậm chí còn không nhớ rõ hương vị và màu sắc của ly đá bào siro đó, nhưng trong ấn tượng của anh, đó chính là ký ức sâu sắc nhất về những phiên chợ.
Bà nội dắt anh và em gái ra khỏi nhà, gặp người trong làng trêu chọc bà già lụ khụ, dắt díu hai đứa cháu ra đường.
Tào Kim và em gái cách nhau chừng năm tuổi. Khi đó anh đã khá hiểu chuyện. Nếu em gái muốn ăn ly đá bào, Tào Kim sẽ không ăn. Bà chỉ cần mua một phần, và lần nào anh cũng giả vờ mình lớn rồi không thích ăn nữa, nhưng em gái đều sẽ đút miếng đá bào đầu tiên vào miệng anh.
Nhắc đến chủ đề chợ phiên, không ít cư dân mạng cũng trở nên hứng khởi. Có người hào hứng kể về trải nghiệm tuổi thơ của mình, cũng có người rất tò mò không biết nó ra sao.
【 Tôi hình như biết món mà Tào Kim nói là gì, hồi nhỏ tôi cũng từng ăn. Tôi nhớ có bát lớn và bát nhỏ, bát nhỏ 1 đồng, bát lớn 2 đồng. Tôi thích nhất là khi các vị siro khác nhau tan ra, hòa quyện vào nhau thành nước, vị đó rất kỳ diệu, chua chua ngọt ngọt. 】
【 Dân thành phố chưa từng đi chợ quê bao giờ, tò mò quá. Gần chỗ chúng tôi có một huyện cũng tổ chức một phiên chợ lớn rất nổi tiếng, làm thành điểm du lịch, địa bàn rất rộng, đồ đạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuong-xuyen-nhanh-max-level-lac-thu-tro-ve/4820094/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.