Sau ngày khai giảng năm học, ngày đầu tiên của một năm học mới bắt đầu ngay sau đó. Tôi thấy niềm đam mê học tập đang cháy bùng trong tôi. Và dĩ nhiên, đôi cánh tình yêu ấy cũng khiến tôi lâng lâng.
Bây giờ tôi mong Vân hơn cả con mong mẹ đi chợ về. Mà cũng có phải cái chuyện gì to tát đâu. Có mỗi cái quạt hôm khai giảng tôi cho Vân mượn rồi Vân quên trả lại thôi. Ấy vậy mà Nguyệt cứ càm ràm mãi từ trưa hôm qua. Nguyệt dọa nếu không đòi lại được cái quạt Nguyệt xé xác tôi ra trăm mảnh. Tôi thấy câu chuyện này rất bình thường mà, sao Nguyệt cứ làm chuyện nó căng thẳng ra vậy nhỉ.
Nhưng mà nói thật chứ mấy điều này tôi cũng chỉ dám nghĩ trong lòng thôi. Tôi sợ nói ra Nguyệt xé tôi như xé giấy. Làm bạn Nguyệt tôi thấy cứ bị áp lực làm sao ấy. Lúc nào bản thân cũng phải chuẩn bị sẵn tư thế để nếu không khuyên được thì tẩu vi thượng sách.
Tôi thì chắc chắn sẽ không đánh Nguyệt bởi con trai đánh con gái là hèn lắm, mẹ Tình và ba Nghĩa nói vậy. Với lại, trông tôi mảnh khảnh như vậy, lại chẳng có tý võ nào làm sao dám đánh trả. Thú thật, tôi sợ Nguyệt hơn cả ông ba bị lúc nhỏ mẹ Tình kể.
- Ơ tổ trưởng Văn ý hả? Trong lớp có ghế sao không ngồi mà lại ra hành lang đứng chống cằm thế này.
- Lớp trưởng Phong cứ kệ tôi đi.
- Sao thế, cậu vẫn giận chuyện đó sao tổ trưởng Văn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuoi-cua-nang-tua-nang-mai/2672120/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.