Ngẩn ngơ ngắm nàng đến quên cả thời gian. Tôi bỗng rơi khỏi chốn thần tiên mộng ảo do tôi tạo ra. 
Sau phần của mấy tiết mục văn nghệ ấn tượng là một cái phần mà ai cũng chẳng mấy thích thú trong mấy sự kiện. Đúng, nó chính là phần phát biểu. Thú thật, đến tôi còn thấy chán. Chao ôi nó cứ trải dài vô tận, vô tận không biết bao lâu. 
Tôi ngán ngẩm nhìn quanh thì chợt thấy có cánh tay ai đang vẫy gọi bên lớp A13. Phải, người đó chẳng ai ngoài Nguyệt. Nguyệt lách qua các hàng ghế rồi đi sang lớp tôi. Cũng may là chẳng ai để ý, dẫu sao tôi cũng không muốn mọi người hiểu lầm. Nhất là nàng Vân và cái tên lớp trưởng Phong lắm chuyện kia. 
- Văn ơi, Nguyệt khát nước quá! Văn đi mua nước với Nguyệt. 
- Sao Nguyệt không rủ các bạn Nguyệt cùng đi. 
Nguyệt nhìn về phía lớp rồi quay lại nói với tôi. 
- Eo ôi mấy bạn ấy bận tám chuyện nên không muốn đi. Văn đi với Nguyệt tý thôi, không ai biết được đâu. 
Tôi cũng không muốn lôi thôi làm gì cho rách việc nên đứng dậy đi cùng với Nguyệt. 
- Đi một tý thôi là phải về luôn đấy! 
- Nguyệt biết rồi mà! 
Tôi với Nguyệt đi qua hết hàng ghế này đến hàng ghế khác. Mọi người dường như chẳng ai quan tâm đến bài phát biểu của thầy hiệu trưởng. Người nào làm việc người ấy, tất cả có lẽ đều ước mau chóng bế mạc rồi đi về cho rộng chỗ. 
Đến được căn tin, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuoi-cua-nang-tua-nang-mai/2672006/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.