🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi chẳng biết gì nữa. Có lẽ tôi đã bị ngất ư ? Đôi mắt khó nhọc mở ra. Căn phòng trắng xoá hiện ra trước mắt.



- tỉnh lại rồi à. Giọng của anh Thiên.



- sao em lại ở bệnh viện. Tôi nói khó nhọc.



- ngất xỉu. Anh Thiên trả lời.



- ngất xỉu .. ? Mà Thy, Thy đâu rồi anh, cô ấy đâu rồi. ? Tôi hỏi một cách lo lắng.



- đi mua cafe với Hân rồi, mà cô bé dễ thương và xinh lắm đấy. Anh Thiên nháy mắt.



- anh này ?. Tôi hỏi



- sao ? Thiên đáp.



- em bị gì mà vô bệnh viện vậy. Tôi nói.



- Sốt, thiếu sức, vậy thôi. Thiên trả lời.



- còn gì nữa không ? Tôi vặn hỏi thêm.



- còn gì là sao ? Anh cau có.



- À ! Không có gì. ?? Tôi cười.



Thật sự trong từng suy nghĩ, tôi tự hỏi bản thân ? Chẳng lẽ mình yếu đến mức đó sao, chắc là phải có chuyện gì đó. ? Bỗng, cửa phòng mở ra. Em và chị Hân bước vô.



- mới tỉnh hả ? Chị Hân hớn hở bước đến chỗ tôi.



- vâng. Tôi đáp.



Tôi nhìn em, ánh mắt ngượng nghịu không giám đáp trả làm tôi cảm thấy có gì đó không ổn.



- này, uống cafe không ? Chị Hân hỏi.



- không ạ. Cho em li nước lọc. Tôi đáp.



- lấy cho chị ly nước với Thy. Chị Hân nhìn Thy.



- dạ vâng. Thy đáp và lấy nước một cách nhanh chóng.



Ly nước đưa đến tay

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuoi-cua-nang-co-mang-em-di-khong/1890334/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nụ Cười Của Nắng Có Mang Em Đi Không?
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.