Ngày đầu của năm lớp 12 đón chào Huyền Anh là cơn đau bụng dữ dội. Vâng, đến cái ngày mà thiếu chẳng được mà đến chẳng xong đó ạ!
Lết xác đến trường thì con Phương than tôi ý chang:
- Haiz, lại đến cái ngày tử thần này.
Ơ, hai đứa nhìn nhau sau khi biết cũng chúng cảnh ngộ. Tôi lấy cái khăn giấy, chấm chấm cái mắt không một giọt lệ nào, sướt mướt:
- Bây giờ ta mới hiếu thế nào là có phúc cùng hưởng có hoạ cùng chia đó!
- Bố 'mầy' đếch thèm cái hoạ này.
Thôi thì ráng chịu thôi. Thằng Thiên bước vào, phá tan cảnh tình yêu tỉ muội này:
- Lợn, xem này, anh đăng kí thi bóng rổ đó.
- Kệ mẹ mày.
Ôi đang mệt mà bị nói là lợn nó tức gì đâu.
Nó lại chạy biến đi khi có em lớp 10 ỏn ẻn:
- Anh Thiên ơi, lên lấy hộ sơ tham gia đi ạ.
- Ờ.
Gớm, có người ta cái là cố điềm tĩnh, lạnh lùng liền à. Nhìn cái dáng nom kìa, mảnh khảnh yếu đuối dã man.
Anh anh em em đi vào phòng hội đồng cơ đấy. Tôi cố tình đi ngang thì nó nắm tay tôi:
- Đi thôi.
Khiếp cái con người này, còn cố tỏ ra mình ga lăng đó. Ý quá rõ ràng rồi, kiểu nói cho ẻm là: Yên tâm đi, con lợn này anh con chu đáo thì người xinh đẹp như em anh còn chu đáo gấp mười. Em thích anh bỏ nó luôn!
Nghĩ mà tức, tôi kéo tay nó ra rồi đùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuoi-cua-hoa-huong-duong/2712592/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.