- Em là hoa hướng dương, tình yêu em vẫn luôn nhìn về một hướng ú ù u.
Kệ chiến tranh lạnh, sống phải thật vui vẻ.
Con Phương nhìn tình hình tôi mà lắc đầu.
Chẳng ai khi người yêu đang máu giận ngùn ngụt mà vẫn uống cốc trà sữa, hát hò vui vẻ đến thế. Lâu lắm mới con Huyền Anh không chịu xuống nước mấy chuyện lặt vặt này.
Mà hai đứa cũng hay, nhìn nhau nhưng không thèm chào nhau câu nào. Ai đó nhìn cái vẻ mặt hưởng thụ mà muốn vả cho một phát.
Chép bài mà chán ghê, môn Toán lớp 12 khó lắm, vùng vằng mãi mới giải được 6 bài. Ngó ngang liếc dọc thì thằng nào đo làm đến bài 15 rồi. Nản kinh khủng!
A, quyển tiểu thuyết còn mấy chục trang nữa là hết rồi, giở ra đọc nốt cũng được. Mà đọc trong lớp giấu diếm làm mất tâm trạng kinh khủng, chăm chú chẳng biết ai đang từ từ trộm hết đồ của mình.
Lúc ngẩng lên thì ơ sách đâu? Vở bài tập đâu? Sao chỉ có còn đúng cái bút với quyển sách giáo khoa?
Đồ mình bên cạnh ai đó rồi chứ đâu. Gạch một đường dài, nhìn là biết sai mất một bài rồi, buồn ghê.
Mình viết ra cuốn nháp:
"Phát hiện có một tên trộm ở đây nha."
"Ngủ đi, mệt lắm, lát giảng lại cho."
Ơ, chiến tranh lạnh đấy. Tính dụ tôi hay gì?
"Không thèm."
Rồi đọc đến hết tiết một, nhìn lại quyển vở được xấp ngang ngắn lại thấy áy náy ghê lên được.
Giở ra thấy bài vở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuoi-cua-hoa-huong-duong/2712591/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.