Một cơn gió lạnh làm người tôi run rẩy...
Tất cả hình ảnh là một màu đen đáng sợ. Hơi thở của tôi ngày một lạnh lẽo, một ánh sáng le lói phía bên kia...
Hình ảnh người đàn ông trẻ ôm một cô gái vào lòng, những tiếng khóc ai oán thút thít, lời than vãn nặng nề.
Cô gái trẻ mang trong mình một bộ váy trắng bồng bệnh tựa nàng tiên nữ. Chỉ là, nó đã nhuốn một màu đỏ thẫm, vũng máu ngày càng toả ra như một cuộc thẳm khốc đã xảy ra.
Xung quanh là những cánh hoa hồng tắng cũng đã thấm máu, tiếng khóc ngày càng điên dại, tiếng khóc như xé tan mảnh đêm đau khổ.
Tôi không thể tự chủ bản thân, chẳng thể nhận ra cơ thể của mình, nó diễn ra như đang xem một bộ phim, ánh sáng ấy mờ mờ rồi dập tắt.
Chỉ còn lại tiếng hét vang lên:
- TRƯƠNG NGỌC HUYỀN ANH...!
Tôi giật mình nhưng ngay tức khắc nó lại chuyển sang một phân cảnh khác.
Một bữa tiệc? Một sự kiện? Nhưng nó thực sự rất đông đúc và náo nhiệt.
Nó không quá phô trương, là một tông cổ điển cũng những ánh đen mờ ảo. Một chàng trai đột ngột xông vào và ánh đèn rọi thẳng vào người đàn ông ấy...
Mọi người cùng vỗ tay, cười nói chúc mừng. Chàng trai ấy có lẽ chẳng biết chuyện gì xảy ra, chính tôi cũng chẳng hiểu. Một cô gái trên tay bó hoa trắng, chiếc váy đẹp đẽ và khăn voan kẹp sau tóc bước ra.
Những bước đi nghe chừng đã tập luyện rất nhiều.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuoi-cua-hoa-huong-duong/2712581/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.