- Hi bạn Phương của mình! Dạo này làm ăn có vẻ khấm khá nhỉ? Nhưng nhớ ăn uống đầy đủ, từ giờ trở đi có lẽ nhà tao không thể đón tiếp mày được rồi. Nhớ đừng để công việc mà không để ý mọi thứ khác nhá! Tao muốn đứa con đầu tiên của mày nhất định tao phải là mẹ nuôi. Và tao cũng muốn...mày sẽ là người giúp tao sống tốt hết quãng đường con lại... Ở thế giới bên kia, tao sẽ theo dõi mày, mày mà không nghe lời là tao dỗi không thèm nhìn mặt mày nữa đó nha... Mãi yêu!
Phương lặng lẽ lau nước mắt, trong căn phòng nhá nhem tối cứ thế u uất. Bạn của mình ơi, bạn là người bạn thân nhất trên đời. Nhớ sống tốt ở thế giới bên kia nhé! Phương thương Huyền Anh của Phương lắm!
Trong đâu như tua nhanh một thước phim, trong đó có người bạn thân yêu luôn bên cạnh Phương...
- Ê, mày dặm tí phấn cho tao đi
- Đó là makeup, không phải dặm phấn!!
- Ừ, thì "mết úp".
- Cút ra khỏi đây!!
Sao khoảng thời gian đó, trôi nhanh vậy? Sao không thể cho nó một chút thời gian ở lại, sao cứ mãi mãi là một kí ức đẹp dẽ không thể xoá nhoà? Phương đứng dậy, kéo rèm ra nở một nụ cười hướng lên bầu trời, chắc là nó đang mỉm cười với mình đó.
Có rất nhiều người nhận được đoạn quay của Huyền Anh, nhưng lời tỉ mẩn tâm sự từ sau đáy lòng đứa trẻ này đều nói hết cả. Tất cả mọi người dần chấp nhận sự thật, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuoi-cua-hoa-huong-duong/2712569/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.