Chương trước
Chương sau
Lục Vân Tiên suy nghĩ gì đó một lúc lâu, cô nhếch mép cười, Lục Vân Tiên đứng dậy mở tủ đồ ra xem cô nói " Gu đồ áo đúng là quá lỗi thời mà " sao khi quan sát lục lọi để xem cô nảy ra một ý tưởng.

" Đồ thế này nếu đã lỗi thì tại sao không thể làm mới nó nhỉ"

Nói rồi cô lục trong tủ bộ kim chỉ rồi đến bàn ngồi xuống và bắt tay vào làm, Lục Vân Tiên rất giỏi mọi thứ, do từ khi ở cùng cha nuôi, cô đã tự học tự làm tất cả, vì cô không muốn phiền đến cha mình.

Lục Vân Tiên khéo léo trong từng mũi kim, cô hì hụt hết một ngày để sửa đồ áo theo ý của mình, xong tất cả cô tự khen mình " Lục Vân Tiên sau mày giỏi thế này, tuyệt "

Cô đứng dậy thử đồ thì âm thanh chói tai của ả đàn bà đó lại vang khiến cô muốn giết con ả phiền phức đó cho rồi.

" Tao đã nói thế rồi mà mày vẫn không nghe à, ở mãi trong đó không phải là cách cho mày đây con điếm"

Lục Vân Tiên gạt những lời mắng chửi đi, cô ung dung thử hết đồ này đến đồ khác, chọn được một bộ ưng ý rồi Lục Vân Tiên đi đến bàn trang điểm, tô thêm tí son rồi cô nhanh chóng ra ngoài.

" Con mụ đó chắc đi rồi, haizz lải nhải bên tai mãi đúng là phiền phức thật"

[ Bên ngoài ]

" Lâu lắm rồi mới đi dạo kiểu này, cũng không tệ nhỉ" Lục Vân Tiên vừa đi vừa nhìn xung quanh cô không để ý trước mặt nên đã va phải người, cô tức giận quát " bộ mắt gắn sau lưng à, đi đứng kiểu gì vậy"

" Tôi mới là người nói câu này đấy, cô là ai đi đứng không cẩn thận va vào người khác lại còn dám lớn tiếng à"

Lục Vân Tiên ngóc đầu lên nhìn cái tên trước mặt mình, cô nghĩ thầm " cái tên này trông cũng đẹp trai đấy chứ" cô nói " Tôi thế đã sao, anh định làm gì tôi "

" Tôi nói thế mà cô vẫn ngang bướng không biết sai còn tỏ thái độ à"

" Người sai là anh mới đúng"

" Nếu cô đã nói thế thì tôi không chấp nhất làm gì, tốn thời gian" * quay đi *

" Mới đi dạo có một lát mà đã gặp gì đâu không rồi" Lục Vân Tiên lúc này đang rất bực, cô đi đến công viên ngồi hóng mát, thì bất chợt có một bàn tay ai đó bịch mắt cô là cô giật mình " đứa nào chơi cái trò điên khùng này đây hả trời"



" Đố cậu tớ là ai".

Lục Vân Tiên nghe giọng rất quen nhưng chẳng nhớ là ai, cô ráng lục trong mảnh kí ức của thân chủ mà cô đang nhập xác để biết người đang bịch mắt trêu cô là ai.

" Là Kiểu Kiểu à, phải cậu không "

" cậu hay thật đó, thế cũng đoán ra được là tớ"

" Do tớ nghe giọng nên nghĩ là cậu, không ngờ đúng thật" Lục Vân Tiên thầm nghĩ " cái quái gì vậy trời, cô bạn hí hửng tới ngồi cạnh cô.

" một lát 2 đứa mình đi ăn lẩu không, tớ biết một quán này ngon cực"

" ừm"

" tớ mới quen biết với một người, đặc biệt lắm cậu đi với tớ gặp người đó nha"

Lúc tỏ vẻ không hứng thú nhưng vẫn miễn cưỡng đi " ừ, vậy đi" Kiểu Kiểu hí hửng kéo tay Lục Vân Tiên đứng dậy rồi cả 2 cùng đi

[ Trước cửa một quán ăn ]

" Aaa..anh ấy kìa mau qua đó thôi"

cô giật mình nghĩ " dáng người đằng trước quen quen ấy nhờ "

" mau đi thôi, nghĩ linh tinh gì đó"

Lục Vân Tiên đi theo Kiểu Kiểu tới chỗ người kia, cô bỗng đứng hình vì người phía trước chính là cái người mà lúc nảy cô đụng trúng, Lục Vân Tiên chửi thầm" Mắ nó, trái đất tròn thật"

" Anh đợi em có lâu không ạ, em xin lỗi đã để anh chờ". " Đây là bạn em, Tiểu Mai". " còn đây là Bách Thiên Hạo "

" Ồ hóa ra lại là cô à" Thiên Hạo nói



"Anh..."

" Ủa hai người biết nhau hả"

" Không chỉ là vô tình đụng trúng nhau trên đường thôi"

" vâng"

Lục Vân Tiên lúc này chỉ biết đơ người nhìn, cô không biết phải làm gì, Lục Vân Tiên thầm nghĩ " Hôm nay đúng là xui thật mà"

Bạch Thiên Hạo lên tiếng nói " hai người vào trong đi, tôi đặt bàn cả rồi, tôi mời hai cô ăn tối "

Kiểu Kiểu lôi Lục Vân Tiên vào tiên vào trong, bầu không khí lúc này đối với cô đúng khó chịu, Bạch Thiên Hạo lúc này mới lên tiếng " hai cô ăn gì thì gọi đi, chầu này tôi lo".

Lục Vân Tiên nghe xong nhếch mép cười " chà chà thế cơ á". " mà này có ai có thuốc lá không, cho tôi xin một điếu đi"

Lục Vân Tiên chưa nhận thức được mình vừa nói gì, kiểu Kiểu bất ngờ hỏi " Tiểu Mai cậu hút thuốc á, khi nào vậy ". cô lúc này mới phát giác ra liền nói " à không, tôi xin thuốc để...."

Bách Thiên Hạo lấy trong túi ra một gói thuốc cùng với bật lửa cho cô rồi nói " nếu có hút thì tôi khuyên cô nên hạn chế hoặc bỏ luôn thì càng tốt"

Cô sững sờ nhìn người trước mặt lẩm bẩm " xem ra hắn ta cũng có chút gì đó gọi là tốt nhỉ" cô đưa tay đẩy gói thuốc về phía Bách Thiên Hạo rồi nói " cảm ơn anh nhưng do tôi vô ý, dù gì ở đây cũng là nơi công cộng không nên hút thuốc ở đây"

Bách Thiên Hạo cười nhạt rồi kêu người cho gọi món " các cô ăn gì gọi đi " Lục Vân Tiên trả lời " tôi không kén, gọi gì cũng được " Kiểu Kiểu cũng nhanh miệng nói " em cũng vậy " Bách Thiên Hạo gọi món xong thì, quay nhìn hai người họ nói " muốn ăn gì thêm cứ gọi"

[ phục vụ mang đồ ăn lên ]

"Hai cô cứ tự nhiên" bầu không khí lúc này khiến Lục Vân Tiên không nuốt nổi dù chỉ là một cọng rau, cô vừa ăn không được bao nhiêu liền đứng dậy nói.

" Hai người ăn đi tôi vào nhà vệ sinh một lát"

" Này Tiểu Mai, cậu chưa ăn được bao nhiêu mà" Lục Vân Tiên trả lời qua loa " hai người ăn đi" rồi quay người đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.