Chương trước
Chương sau
Không trả lời câu hỏi của Hiên Viên Dực, Hiên Viên Triệt mở miệng.
-”phụ Vương, người tìm con có việc gì sao?” Hiên Viên Triệt nhìn Hiên Viên Dực tò mò.
Hiện tại hắn là đang trong thời gian “vi hành” tại nhân gian nha. Nếu không có việc, phụ vương sẽ không dùng Kim Long ngọc bội truyền gọi hắn.
-”Đúng rồi, Triệt Nhi, con dùng Huyết khế? “ nhắc đến trọng điểm Hiên Viên Dực khuôn mặt âm trầm.
-”là kẻ nào?” Hiên Viên Dực hai tay nắm lấy bả vai Hiên Viên Triệt hỏi.
-”phụ thân, con tự nguyện nha.” Hiên Viên Triệt vui vẻ trả lời.
Hiên Viên Dực ngẩng ra.
Tự nguyện?
Triệt nhi tự nguyện sử dụng cấp bậc tối cao của khế ước “Huyết khế?”
-”là cường giả phương nào?” Hiên Viên Dực hỏi.
Hắn nghĩ, có lẽ là đối phương vô cùng mạnh mẽ nên Triệt nhi khâm phục, bỏ đi kiêu ngạo Long tộc thuần phục đối phương..
Nhưng..dùng huyết khế ..có phải quá...
Nghiêm trọng?
Đó cũng giống như sinh tử tương liên, ta chết ngươi tuyệt đối không sống nổi.
.
.
Hiên Viên Dực suy nghĩ miên mang, đúng lúc này Hiên Viên Triệt lên tiếng.
-”là lão bà của con, nàng không thể tu tập chiến khí” Hiên Viên Triệt tỉnh bơ nói.
Hắn không biết lượng tin tức mà hắn cung cấp quá kinh hoàng, nhượng Long Vương nhất thời khó có thể chấp nhận.
-”Triệt nhi..con..con nói gì?”
-”là lão bà của con cùng con kí kết Huyết khế, nàng ấy không thể tu luyện chiến sĩ.” Hiên Viên Triệt mặt mày hớn hở lặp lại.
Hiên Viên Dực sửng sốt.
Lão bà?
Chiến sĩ? Nhân loại?
Long tộc gọi là Long kị sĩ không gọi Chiến sĩ.
Làm thế nào Triệt nhi của hắn vừa rời Phi Long Thiên Cung chưa được một năm đã bị nhân loại quải đi rồi?
Lão bà hắn còn không tính sổ hắn? Phải biết lão bà hắn là luôn phản đối cho Triệt nhi đi vào thế giới loài người nha.
Hiên Viên Dực vò đầu bức tai.
-”nga, lão bà của con hảo lợi hại nga, đây là lão bà của con nhờ con chuyển cho phụ vương cùng mẫu hậu.”
Hiên Viên Triệt cho tay vào tay áo lấy ra một cái túi càn khôn.
Nếu Dạ Tuyết ở nơi này hẳn sẽ hô to “tiểu Hiên, ngươi dám giấu ta tàng trữ túi càn khôn, rõ ràng ta đã lấy hết rồi mà“.
.
Đúng vậy, túi càn khôn lần đó Dạ Tuyết sử dụng chính là “trấn lột” của Hiên Viên Triệt.
Mà Hiên Viên Triệt là trực tiếp “chôm chỉa” cha hắn, tức Hiên Viên Dực.
.
.
-”à phải phụ Vương, người còn túi càn khôn hay không?” Hiên Viên Triệt đột ngột ngẩng đầu nhìn Hiên Viên Dực mở miệng.
Mà một bên đang chờ “lễ vật” của con dâu Hiên Viên Dực chưa kịp phản ứng gật đầu.
Hiên Viên Triệt cái này vui vẻ, phải biết lão bà đang rầu rĩ “nếu có thêm túi càn khôn thì tốt rồi“.
-”phụ Vương cho con đi” Hiên Viên Triệt cười tươi tắn chìa tay ra, kim đồng con ngươi lấp lánh.
Hiên Viên Dực gật gật đầu, lấy ra từ trong trữ vật nhẫn hai cái túi càn khôn, đưa cho Hiên Viên Triệt.
Đột nhiên sửng sốt phản ứng thu tay lại.
-”Khoan, lần trước ta đưa con hai cái rồi mà?”
-”Hì hì, con đưa cho lão bà mất rồi” Hiên Viên Triệt cười càng tươi hơn giật lấy hai cái túi càn khôn trên tay Hiên Viên Dực cho vào tay áo.
Không đợi Hiên Viên Dực xù lông, Hiên Viên Triệt liền thần bí hề hề đến gần Hiên Viên Dực nhỏ giọng.
-”phụ thân, người hãy chuẩn bị sẵn tâm lý, nhận lễ vật của con dâu người nga”
Hiên Viên Dực nhìn thần thần bí bí nhi tử cũng không quá để tâm, sống đến mấy ngàn tuổi như hắn cái gì không thấy qua, chưa kể còn là từ tay nhân loại, nào có cái gì độ quý giá có thể so được bảo bối hắn sưu tầm được bao nhiêu năm chứ?
Nghĩ đến đầy ắp khố phòng bảo vật Hiên Viên Dực hai mắt loè loè kim quang.
Hiên Viên Triệt cười đến xấu xa nhìn Hiên Viên Dực, người cứ cười đi, lát nữa lại không nhặt được hàm.
Hắn một vung tay, trên một tảng đá liền ngổn ngang những bình, những hộp.
Hiên Viên Dực nhìn đống bình có chút khó hiểu.
Hiên Viên Triệt tiến lên một bước, lấy ra một cái bình, đổ ra bàn tay chìa ra trước mặt Hiên Viên Dực.
Hiên Viên Dực khi nhìn rõ vật trong bình kia là gì thì kinh ngạc, kim đồng con ngươi hơi co lại.
-”Đan dược thất cấp..” hắn thì thào.
Tuy hơi kinh ngạc, nhưng cũng không quá lâu, dù sao làm một long vương, đan dược thất cấp tuy hiếm nhưng hắn cũng có.
-”ở đây có 10 viên đan dược thất cấp” Hiên Viên Triệt âm thanh truyền đến bên tai.
-”10 viên?” Hiên Viên Dực kinh ngạc.
Hiên Viên Triệt không trả lời, mà lại nhặt lên một cái bình khác đưa ra trước mặt Hiên Viên Dực.
Hiên Viên Dực đưa tay nắm lấy, đổ ra một viên đan dược đỏ như máu, bên trên đan văn đang chuyển động, dược hương toả ra bốn phía.
Tay hắn có chút run run.
-”Đan dược bát cấp Huyết Ty Đan”
Hiên Viên Triệt lại lấy ra một cái lọ, đưa cho Hiên Viên Dực. Lần này Hiên Viên Dực thu hồi thái độ bình thản, khẩn trương cầm lấy cái lọ đổ ra tay.
Một viên đan dược đen mực lăn lộn trong lòng bàn tay hắn.
-”Hít.. “ Hiên Viên Dực hút một ngụm khí lạnh. Hắn run run quay sang Hiên Viên Triệt giọng khàn khàn..
-”đan dược cửu cấp? Ô kim đan?”
-”vâng” Hiên Viên Triệt tà tà cười, gật đầu. Cảm thấy vô cùng tự hào, lão bà của hắn quả thật không tầm thường.
-”bởi vì lần này hơi gấp, nên tiểu Tuyết nói chỉ có thể tạm hiếu kính một ít đan dược, cảm tạ Phụ Vương đã sinh ra con” Hiên Viên Triệt “uy phong lẫm liệt” nói một câu. Thật ra nguyên văn là “ cảm tạ Long Vương đã ra tay tương trợ số bảo bối kia. Dạ Tuyết vô cùng cảm kích”
Bất quá Hiên Viên Triệt không chịu thừa nhận hắn giá trị so với đống bảo bối kia còn thấp cho nên sửa lời.
--------------------------------------------
-”ở đây có 10 viên đan dược thất cấp, 10 viên đan dược bát cấp, 10 viên đan dược cửu cấp”
Hiên Viên Triệt chỉ chỉ vào số lượng bình nằm dưới đất nói.
-”đan dược này là nàng ấy luyện” như sợ Hiên Viên Dực chưa đủ kinh hách Hiên Viên Triệt thêm vào một câu.
.
.
Hiên Viên Dực lần này quả thật không thể bình tĩnh.
-”lão bà của con là Dược sư?”
-”phải, nàng ấy có thể luyện đến đan dược thập cấp.” Hiên Viên Triệt gật gật đầu.
-”Thập..thập cấp?” Hiên Viên Dực kinh hãi, lại thấy Hiên Viên Triệt nhìn đan dược không có nhiều lắm hoan hỉ, phỏng chừng đối với đan dược này cũng không quá “ham muốn” có chút xấu hổ ổn định lại tâm tình, nhưng trong lòng lại kinh đào hải lãng.
Sau một hồi lâu im lặng, Hiên Viên Dực âm thanh hơi trầm truyền đến:
-”đây hẳn là lí do có sự thay đổi cấp bậc của con đi?”
Nếu có số đan dược này phụ trợ, chừng năm đến mười viên cộng thêm chăm chỉ tu tập, ngược lại tăng hai cấp bậc cũng không có gì là không thể.
Hiên Viên Triệt sờ mũi, đại khái đoán được suy nghĩ của Hiên Viên Dực, nhưng chỉ cười không nói, xem như cam chịu.
Thật ra số lượng hắn ăn còn hơn thế đi, bất quá ngu mới nói, hắn không rảnh tìm đánh.
-------------------ta là phân cách tuyến không gian-----------------
Gần đây, Dạ gia thường xuyên chào đón một “vị khách không mời mà tới“.
Nghe nói là đến gặp tam tiểu thư.
-”Phan thiếu gia”
-”ân, tiểu Tuyết có đây không?” Phan Diệp trên người dát một tầng ánh dương, cười đến híp mắt bước đến.
-”bẩm, tiểu thư có việc đi ra ngoài rồi ạ”
-”vậy sao, nàng có nói nàng đi đâu không?” Phan Diệp xếp lại cây quạt trong tay nhíu mi hỏi.
-”bẩm, tiểu thư không có nói rõ, nhưng lúc sáng có người đến tìm ạ”
-” ai vậy?”
-”bẩm, tiểu nhân không biết”
-”được rồi, ngươi lui ra” Phan Diệp xua xua tay.
Hắn bước vào Trúc Viên nhìn một lượt chợt thấy một thân ảnh màu hồng đang đùa nghịch giữa vườn hoa bên trái, hắn vui vẻ, Tuyết Nhi về rồi sao? Nhanh hơn cước bộ hướng về thân ảnh kia, Phan Diệp hớn hở.
Bước đi được hai bước, hắn dừng lại.
Không phải.
Tiểu Tuyết sẽ không dùng hương liệu. Trên người nàng luôn có mùi thảo dược dịu nhẹ khiến người ta thư thái, nữ nhân này mùi hoa quá nồng, quá ngọt, nhượng hắn không thoải mái.
Tu tập đến chàm cấp chiến sĩ, ngũ quan sẽ trở nên linh mẫn. Do đó toàn bộ “hương thơm” cho dù ở xa, toàn bộ đều xông vào mũi hắn. Phan Diệp nhăn mày, lùi lại một bước xoay người quay đi.
Mùi hảo nặng, hắn không thích!
Nếu Lục Y biết, để hấp dẫn Phan Diệp, nàng ta đã dùng một lượng lớn hương thơm đại tiểu thư ban cho bôi trên người mình dẫn đến tác dụng ngược hẳn sẽ cắn nát một ngụm ngân nha.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.