Sau khi băng bó xong cho Bạch Hổ,cất đi các lọ dược,Dạ Tuyết ngồi xuống bên cạnh,đưa tay vuốt ve đầu nó
Bạch hổ cũng ngoan ngoãn hưởng thụ đôi tay mềm nhẹ của nàng.
Dạ Tuyết bây giờ mới có dịp nhìn kĩ.
Đây là một con Bạch hổ chưa đến kì thành thục.
Một đôi mắt to manh manh nhìn nàng,tròng mắt xanh lơ tuyệt đẹp,mũi hồng hồng ,bộ lông trắng muốt,mềm mại,chưa trưởng thành nhưng những đường nét thân hình lượn sóng đã hiện ra.
Dạ Tuyết nhìn Bạch Hổ chợt nghĩ đến nguyên văn trong,hình như là nữ chủ cũng cứu một con bạch hổ,mà con Bạch Hổ đó lại là vương của thú nhân quốc Hách Liên Kỳ.
Aizza,đúng là mệnh nữ phụ mà,nữ chủ người ta tuỳ tiện cứu một con hổ cũng lượm được vua của một bộ tộc.
Người ta còn lấy thân trả ơn,đưa nguyên hậu thuẫn thú nhân bộ tộc làm của hồi môn.
Còn nàng a~,cũng cứu Bạch Hổ, lại chỉ là một con Bạch Hổ chưa trưởng thành, mà nàng ,cũng chỉ có thể vuốt ve bộ lông mềm mại của nó xem như là tiền công.
Hảo thiên vị,lão tác giả chết tiệt.
-------------------------
Thật ra,Dạ Tuyết không biết rằng,con Bạch Hổ đang nằm dưới chân nàng chính là nam chủ Hách Liên Kỳ.
Mà nam chủ Hách Liên Kỳ đúng là hôm nay lẽ ra sẽ gặp phải Vân Mộng Vũ vào rừng hái thuốc cứu.
Nay Dạ Tuyết sảm một cước vào kịch tình đằng trước,khiến mắc xích kịch tình bị đứt gãy cho nên tất nhiên kịch tình đằng sau cũng theo đó tan thành mây khói.
Nguyên tác vốn quỹ tích như thế này,Vân Mộng Vũ sau khi giải quyết xong đám giặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-quan-ly-tot-hau-cung-cua-nguoi/760961/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.