Thời gian thấm thoắt.
Trúc Viên.
Dạ Tuyết ngẩng đầu nhìn trời...nàng đã đến nơi này được ba tháng.
Ba tháng nói nhiều không nhiều,nói ít không ít.Chung quy nàng cũng đã xem như chấp nhận mình đã không thể lại về Trái Đất.
Ba tháng này,nàng cắm đầu mày mò chế tạo độc dược và nghiên cứu vài loại vũ khí lạnh thời này nói chung trôi qua cũng không quá nhàm chán.
Mà nàng cũng không tính là cô đơn đi,dù sao Hiên Viên Triệt luôn ngốc tại trên tay nàng bán manh làm nũng các loại mỗi ngày, khiến nàng tâm cũng mềm theo
Chưa kể,những lúc ra khỏi Dạ gia liền bị Tiêu Diệp dính lấy.
Chính là hôm nay...
Sáng sớm Dạ Tuyết đang nằm dài bên cửa sổ,một bên chọc tiểu Hiên,một bên nhìn từng bông tuyết rơi trên bãi cỏ thì chợt nghe tiếng bước chân dồn dập từ xa truyền vào.
Ba tháng này nàng nhờ vào dược liệu và rèn luyện,kĩ năng kiếp trước xem như đã lấy được tám chín phần.Thân thể độ mềm dẻo tuy vẫn không bằng được nàng thân thể ở kiếp trước nhưng cũng không tính quá yếu.Dù sao nàng cũng tự rèn luyện theo hệ thống nha.
Lục Y từ xa nhanh chân bước đến,còn chưa thấy người đã nghe giọng thanh thuý vang lên:
"tiểu thư,người biết không,hôm nay nô tì đi ngang qua Cẩm Tú viên ,thấy rất nhiều nha hoàn vây quanh tại đó,gặng hỏi mãi mới biết đêm qua đại tiểu thư và tứ cô nương gây gỗ,nghe đâu lão gia muốn gả đại tiểu thư cho Liễu Thư Hi đại thiếu gia phủ Học sĩ,mà tứ cô nương ái mộ Liễu đại nhân nơi này ai ai cũng biết.Hôm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-quan-ly-tot-hau-cung-cua-nguoi/760951/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.