*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dạ Tuyết nhìn chiếc kim sắc vòng tay trên tay mình,rất là bất đắc dĩ.
Ai nói cho nàng biết là Long cũng có thể biến thành cái dạng này không?
Hiên Viên Triệt nằm trên tay Dạ Tuyết thoả mãn cọ cọ.Hắn bây giờ chính là nằm trong tay nàng nha.
--- ------ ------ ------ ----ta là phân cách tuyến---- ------ ------ ------ -------
15 phút trước đó:
"không được,ngươi theo ta làm gì?" Dạ Tuyết nhíu mày hỏi.
"lão bà,ngươi sờ cũng sờ,ôm cũng đã ôm,ngay cả...ngay cả râu ta ,ngươi cũng đã vuốt..hức,chớ không phải ngươi không chịu trách nhiệm với ta?
Ngươi không thể bỏ rơi ta nha" Hiên Viên Triệt kim đồng mắt tràn đầy không thể tin cùng uỷ khuất,giống như nàng dám gật đầu,hắn sẽ trực tiếp rơi lệ,nằm lăn ra đất ăn vạ..
Ách,đó là vì ta không biết ngươi là nam chủ.Dạ Tuyết nghẹn họng.
Hảo có cảm giác nàng là đăng đồ tử khi dễ cô nương nhà lành.Dạ Tuyết sờ sờ mũi.
"không được,ta không thể mang nam nhân về nhà",mang một con rồng càng không thể.Dạ Tuyết nghĩ thầm.
"không sao,chuyện nhỏ.." dứt lời một trận kim quang chói mắt khiến Dạ tuyết không thể không nheo lại mắt.
Đến lúc mở ra,lại phát hiện không thấy bóng dáng Hiên Viên Triệt đâu cả.Đang định mở miệng gọi hắn thì lại có cảm giác trên tay mình có cái gì đó cọ cọ vào.
Cúi đầu vừa nhìn nàng lập tức sửng sốt.Trên tay nàng là một chiếc vòng màu vàng,quấn hai vòng trên cổ tay,mà cái thứ đang cọ cọ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-quan-ly-tot-hau-cung-cua-nguoi/760950/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.