🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Khu ổ chuột Lưu Giang trước kia là địa phương mà Lăng gia cầm quyền suốt mấy trăm năm, đến đời Lăng Nhiên Hách cũng đã qua được mấy thế hệ rồi nên có thể nói là nội tình rất sâu đậm, nếu không phải Lăng Nhiên Hách coi thường năng lực của Sở Tiêu cho rằng Sở Tiêu không thể tiếp quản Lưu Giang quá mấy ngày thì cho dù từ bỏ

Lăng thị hắn cũng sẽ không từ bỏ khu ổ chuột Lưu Giang này.

Khi Nhã Linh tiến đến nhà giam thì Lăng Trúc Nhiên cũng vừa được ăn một trận đòn no nê, đối với tử sĩ đoàn sau

Thẩm Á Lan thì Sở Tiêu chính là chủ nhân của bọn họ, việc Lăng Trúc Nhiên tàn nhẫn tra tấn Sở Tiêu phần nào kích thích sự máu lạnh bên trong những con người này, hai ngày nay Lăng Trúc Nhiên ở trong nhà giam đã trải qua đủ loại hành hạ về thể xác lẫn tinh thần khiến hắn không biết bao nhiêu lần cảm thấy hối hận vì bắt cóc Sở Tiêu nhưng tất nhiên trên đời này không bán thuốc hối hận, hắn đã sai thì cần phải chịu trách nhiệm cho hành vi của mình.

Đến khi nhìn đến Nhã Linh thì Lăng Trúc Nhiên theo bản năng mà thấy sợ hãi, hắn sợ Nhã Linh mục đích đến lần này là để giết hắn. Mặc dù trải qua từng giây từng phút chẳng khác gì địa ngục nhưng so với chết thì hắn càng nguyện ý chịu đựng sự thống khổ này hơn.

Nhưng Nhã Linh vậy mà lại túm lấy tóc của hắn rồi khinh thường nói ra.

"Mạng của mày lớn thật đấy, ba mày đồng ý bỏ tiền ra chuộc cái mạng quèn của mày rồi nên là yên tâm đi, mày sẽ không chết đâu".

"Thật thật sao". Lăng Trúc Nhiên tựa hồ chỉ trong nháy mắt liền xúc động muốn khóc. Thế nhưng chẳng để hắn kịp tuôn trào nước mắt thì thanh âm lạnh lùng của Nhã Linh như ma quỷ cất lên

"Mạng thì có thể giữ bất quá trong hợp đồng không có đề cập đến việc phải đầy đủ hết các bộ phận nha".

Hai mắt Lăng Trúc Nhiên mở to, sợ hãi đến run rẩy, mặc cho hắn cầu xin hay uy hiếp thế nào cũng không thể tránh thoát khỏi số phận của mình.

Ngày hôm sau đúng giờ hẹn Nhã Linh liền mang theo Lăng Trúc Nhiên cùng nhau xuất hiện tại điểm hẹn, mặc dù



Lăng Nhiên Hách rất muốn nhân dịp này mà loại bỏ đi một trợ thủ đắc lực của Sở Tiêu nhưng hắn chung quy vẫn là nhịn xuống, không nói đến Lăng Trúc Nhiên còn nằm trong tay Nhã Linh chứ cho dù hắn muốn động thủ cũng phải bảo đảm mình có thể rời đi an toàn hay không.

Vẫn là nụ cười giả tạo kia Lăng Nhiên Hách nhìn thoáng qua Lăng Trúc Nhiên được người dìu đứng ở một bên, ánh mắt hơi nhíu thể hiện rõ sự không hài lòng.

Thấy vậy Nhã Linh chỉ cười chứ không nói gì, hai bên trao đối rất nhanh, Lăng Nhiên Hách đưa qua cho Nhã Linh 5 ngàn tỷ tiền mặt coi như bồi thường phí điều trị của Sở Tiêu ngoài ra cũng hứa sẽ không lại can thiệp vào việc thành phố Lưu Giang thu mua cổ phần của Thẩm gia nữa, về phần Lăng Trúc Nhiên khi hắn được người cõng lên xe thì nước mắt theo vô thức chảy ròng ròng khiến Lăng Nhiên Hách tức giận quát.

"Khóc cái gì mà khóc, còn không phải do mày ngu xuẩn để lộ nhược điểm cho Sở Tiêu nó bắt bài hay sao, nếu ngay từ đầu mày giết chết nó thì làm gì có cớ sự ngày hôm nay, tao cũng đâu phải mất nhiều tiền đến thế, còn mất đi một con cờ tốt như Thấm Phá Lang nữa chứ, mẹ kiếp càng nghĩ càng tức mà"

Lăng Nhiên Hách vốn đã tức giận lại cộng thêm nhìn đến Lăng Trúc Nhiên cứ khóc mãi không thôi khiến cho hắn càng thêm giận dữ mà nghiến răng nghiến lợi nói.

"Mày có im đi không, chịu có vài trận đòn đã không nhịn được mà khóc thành cái dạng này, đã có gan làm thì chịu một vài trận đòn có là gì".

Mắng một hồi Lăng Nhiên Hách mới cảm thấy không đúng lắm, hắn vội đem quần áo trên người Lăng Trúc Nhiên cởi ra , sau đó thì hít một hơi khí lạnh trong lòng nổi lên một tia oán hận.

Ngoại trừ hai cánh tay bị ăn đạn ra thì phần lớn trên da thịt chịu một ít vết thương ngoài da do bị đánh đập, những thứ này không quá đáng ngại nhưng điều duy nhất Lăng Nhiên Hách không thể ngờ đến là Sở Tiêu vậy mà cả gan dám thiến Lăng Trúc Nhiên, dù sao Lăng Trúc Nhiên cũng là nam alpha của gia tộc Lăng thị, thân phận rất đặc biệt.

Vậy mà nay Lăng Trúc Nhiên lại biến thành thái giám, bảo người đứng đầu Lăng thị như hắn làm sao không tức giận cho được.

"Sở Tiêu đúng không, mối thù này Lăng Nhiên Hách tao nhớ kỹ rồi". Thầm nói ra lời đe dọa cuối cùng Lăng Nhiên Hách vẫn là đưa Lăng Trúc Nhiên đến bệnh viện kiểm tra lại một lần để tránh việc vết thương bị nhiễm trùng, còn may là người xuống dao kia rất dứt khoát nên không để lại vết xẹo quá xấu bằng không Lăng Nhiên Hách sẽ lại phải tức giận thêm lần nữa.

Bệnh viện Lưu Giang, Sở Tiêu đang ngồi lướt điện thoại tìm hiểu tin tức trên diễn đàn, khi đọc đến tiêu đề Lăng thị từ bỏ việc thu mua cổ phần của Thẩm gia thì Sở Tiêu liền cười lạnh, Lăng Nhiên Hách có lẽ trăm đoán ngàn đoán cũng không thể nào đoán ra được việc hắn từ bỏ trợ giúp Thẩm Phá Lang mới là sai lầm lớn nhất của hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.