Liễu Hàn không nghĩ người đến lại là Sở Tiêu nên hơi bất ngờ, nhưng nghĩ đến Sở Tiêu từng cứu mạng Đại Hùng nên Liễu Hàn mang theo tâm lý cảm kích mà mời hai người vào.
Đại Hùng bị thương nặng nhất trong tám người, trải qua thời gian dài điều trị tình trạng của Đại Hùng đã tốt lên rất nhiều, đến nay đã có thể nói chuyện bình thường.
Khi Sở Tiêu vừa mới bước vào Đại Hùng đã muốn đứng lên cảm tạ ơn cứu mạng của cô, bởi vì anh ta hiểu rất rõ chỉ cần Sở Tiêu đến muộn vài phút thôi anh ta chắc chắn sẽ chết, Sở Tiêu đến không chỉ đánh bại những kẻ kia mà đặc biệt là cô sơ cứu qua cho hắn nên hắn mới có thể nằm đây ngày hôm nay .
"Cảm... cảm ơn". Mọi sự cảm kích đều được gói gọn bởi hai từ cảm ơn, đây là tất cả những gì Đại Hùng có thế bày tỏ, một người ít nói nhưng hiểu được có ơn thì báo ơn, sau ngày hôm nay Sở Tiêu chính là chủ nhân chân chính của anh ta, nguyện chết cũng không từ.
Hai người trò chuyện thêm một lát, thời điểm Sở Tiêu đứng lên định rời đi thi thì bị Liễu Hàn gọi lại, anh ta tỏ ý muốn được nói chuyện riêng với Sở Tiêu một lát nên cả hai đi ra ngoài hành lang phòng bệnh.
"Có chuyện gì sao". Khi thấy không còn ai ở gần đây lúc này Sở Tiêu mới lên tiếng hỏi.
Liễu Hàn từ trong ngực áo lấy ra một tấm danh thiếp rồi từ tốn giải thích.
"Tôi được biết Sở tổng thành lập công ty game nay cũng sắp sửa ra mắt rồi, mà Tương Lai và Sự Sống là tựa game có thể giao dịch trực tiếp với Y Mặc, dùng đồ vật thu được trong game bàn giao lại cho quý công ty thì có thể nhận được số tiền tương ứng đúng không"
"Trong danh thiếp này là phương thức liên lạc của một nhà thầu đang muốn bán khu siêu thị vì thua lỗ cờ bạc, khu siêu thị kia tuy diện tích không quá lớn nhưng được cái là chỉ cách công ty Y Mặc chưa đến mười phút di chuyển, là một địa điểm tốt để mở tòa giao dịch, Sở tổng thấy thế nào".
Sở Tiêu mới đầu còn không để bụng nhưng nếu suy xét kỹ thì quả thật nơi này thích hợp nhất để làm điểm giao dịch của Y Mặc, nhận lấy tấm danh thiếp Sở Tiêu không khỏi nghi ngờ ý đồ của Liễu Hàn.
Thấy được sự hoài nghi của đối phương, Liễu Hàn chỉ nhoẻn miệng cười, anh ta xoay người trước khi hoàn toàn khuất bóng thì thanh âm của anh ta truyền đến.
"Tôi biết Sở tổng là một người bao che cho cấp dưới, Đại Hùng thật may mắn khi có cấp trên là cô. Giúp cô cũng là giúp Đại Hùng nên cô yên tâm , tôi sẽ không làm gì nguy hại đến cô hay người thân của cô".
Sở Tiêu hiểu ra thành ý của Liễu Hàn, cô không lại đi theo anh ta mà đứng yên tại chỗ chờ Sở Y Linh đi ra, có điều trước khi Liễu Hàn mở cửa phòng bệnh bước vào thì bên tai loáng thoáng nghe được giọng nói của Sở Tiêu,
Sở Tiêu nói rằng. "Nàng dâu như cậu tôi chấp nhận. Ngày cậu với Đại Hùng thành hôn nhớ mời tôi".
Kết quả Liễu Hàn dưới chân một cái lảo đảo suýt chút nữa thì ngã sấp xuống, gương mặt đỏ bừng như quả cà chua vội vàng chạy đến bên giường bệnh hòng che giấu đi cảm giác xấu hổ nhưng khi nhìn đến Đại Hùng với Sở Y Linh dùng ánh mắt kỳ quái xem chính mình thì Liễu Hàn không do dự nữa, nhấc mông liền lao thẳng vào phòng vệ sinh trốn rồi.
Sở Tiêu dựa theo thông tin liên lạc trên tấm danh thiếp mà thành công mua lại khu siêu thị kia, sau lại cho sửa sang lại để làm thành khu giao dịch lúc này mới thấy hài lòng mà quay về trường học.
Cả nửa tháng này Sở Tiêu vô cùng nghiêm túc nghe giảng khiến mấy vị giáo sư rất hài lòng, Sở Y Linh do khác lớp với Sở Tiêu nên số lần hai người gặp nhau cũng rất ít do ban ngày Sở Tiêu học tập, tối về thì lao đầu vào mớ công việc bên Y Mặc.
Bản chơi thử cũng được Trịnh Doanh Nhi gửi qua, sau khi xem xét và sửa đổi một chút thì Sở Tiêu đồng ý nên dự tính vào cuối tháng liền có thể cho ra mắt quốc tế bản chơi thử đầu tiên của Tương Lai và Sự Sống.
Vào ngày này kỳ thi tốt nghiệp cuối cùng đã tới, mang theo tâm thái đã chuẩn bị tốt từ trước Sở Tiêu có lẽ là người duy nhất không cảm thấy áp lực mà bước vào phòng thi.
Bên cạnh đó Sở Y Linh mặc dù có ký ức của kiếp trước nhưng kiếp trước bởi vì xảy ra quá nhiều chuyện khiến Sở
Y Linh hoàn toàn không có cơ hội đi thi bằng tốt nghiệp, cũng vì lý do này mà Sở Y Linh bị gia đình nhà Lăng Hạo Nhiên chê bai đủ đường, nếu không nhờ danh phận đại tiểu thư nhà Sở thị thì có lẽ ngay cả cửa chính Lăng gia cô cũng không thế bước chân vào.
Giờ đây mỗi lần nghĩ lại về quá khứ Sở Y Linh đều cảm thấy sợ hãi, cô rất mong Sở Tiêu vĩnh viễn không rời đi, em có thể ở bên cô trọn đời trọn kiếp.
Kỳ thi diễn ra liên tục trong ba ngày, sau khi thi xong thì cần thêm ba ngày để tổng kết mới công khai điểm chính thức, khi cái tên Sở Tiêu nằm ở vị trí thứ nhất toàn nước là lúc toàn bộ trường học dậy sóng, bên kia Sở Quân Bác cũng được dịp đi khoe mẽ với mấy gã bằng hữu trên bàn rượu.
Vào ngày Sở Tiêu đi nhận bằng tốt nghiệp, phóng viên vây kín khu bên ngoài trường học chỉ chờ thấy cô liền tranh thủ chụp ảnh rồi đưa tin tức, dù sao tổng tài công ty Y Mặc hôm nay tốt nghiệp là dịp quan trọng để phỏng vấn mà.
Sở Tiêu lúc này đang ở trong phòng hiệu trưởng cùng với Sở Y Linh, mục đích hiệu trưởng gọi cô đến Sở Tiêu cũng đoán ra phần nào, chính là hy vọng cô hàng năm có thể bỏ ra một ngày quay lại trường học truyền tải cảm hứng cho các em học sinh khác. Sở Tiêu không từ chối, sau khi nhận bằng rồi bước ra khỏi cánh cổng trường quen thuộc, đối diện là từng tiếng la hét cùng âm thanh chụp hình không ngừng vang lên bên tai. Sở Tiêu rất bình tĩnh mà nở nụ cười, tay trong tay sánh bước cùng Sở Y Linh đi qua.
Một phóng viên tránh thoát khỏi vòng bao vây của bảo vệ mà chạy đến bên cạnh Sở Tiêu, mặc dù có hơi sợ hãi trước tin đồn Sở Tiêu thích đánh người nhưng đứng trước cơ hội thu được tin tức quan trọng nên anh ta chỉ có thể căng da đầu mà vội vàng đặt ra câu hỏi.
"Sở tổng xin hỏi cô lấy cảm hứng từ đâu để sáng tạo ra tựa game Tương Lai và Sự Sống vậy ạ".
Vốn không ôm quá nhiều hy vọng rằng Sở Tiêu sẽ trả lời nhưng đâu ngờ giây tiếp theo Sở Tiêu lại chủ động bước lại gần anh ta rồi trả lời.
"Cảm hứng sao, có lẽ do tôi có sự yêu thích đặc biệt với game đi. Phải rồi nhân đây tôi thay mặt Y Mặc muốn đưa đến mọi người một tin tức"
"Sở tổng xin hỏi cô lấy cảm hứng từ đâu để sáng tạo ra tựa game Tương Lai và Sự Sống vậy ạ".
Vốn không ôm quá nhiều hy vọng rằng Sở Tiêu sẽ trả lời nhưng đâu ngờ giây tiếp theo Sở Tiêu lại chủ động bước lại gần anh ta rồi trả lời.
"Cảm hứng sao, có lẽ do tôi có sự yêu thích đặc biệt với game đi. Phải rồi nhân đây tôi thay mặt Y Mặc muốn đưa đến mọi người một tin tức".
"Là tin tức gì ạ". Phóng viên kia kích động đến tay khẽ phát run, anh ta gấp gáp chờ đợi câu trả lời từ Sở Tiêu.
Không để anh ta chờ lâu lắm Sở Tiêu liền trả lời.
"Ngày 29 tháng này Tương Lai và Sự Sống sẽ cho ra mắt bản thử nghiệm, các bạn yêu mến Tương Lai và Sự Sống đừng quên tham gia nhé. Ngoài ra còn một điều muốn thông báo đến quý vị, đó là công ty Y Mặc chúng tôi đã thành lập khu giao dịch, các bạn có thể lên diễn đàn tra thông tin nhé. Và cuối cùng chúc các bạn chơi game vui vẻ".
Sở Tiêu gật đầu với ống kính sau đó cười khẽ với phóng viên khiến anh ta hai chân như nhũn ra vì kích động, lần này không chỉ thu được tin tức cần thiết mà điều quan trọng là anh ta, người duy nhất thu được phỏng vấn của
Sở Tiêu chắc chắn sẽ khiến công ty của anh ta được biết đến, lúc đó anh ta chắc chắn sẽ được tăng lương.
Mang theo tâm tình kích động, phóng viên kia như vận động viên marathon chạy thật nhanh trở lại xe của mình rồi biến mất trước tầm mắt hâm mộ của toàn thể phóng viên ở đây.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]