🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Sảng Nhi trong lòng thầm than hỏng rồi, quả nhiên giây tiếp theo cánh cửa phòng kia bị người dùng tốc độ nhanh mở ra.

Sở Y Linh mặt vô biểu tình đứng tại cửa, hoàn toàn khác biệt so với nửa tiếng trước, lúc này đây Sảng Nhi có cảm giác nhiệt độ không khí bị hạ thấp xuống một cách nhanh chóng, khiến cô ẩn ẩn có cảm giác lạnh sống lưng.

Sảng Nhi không phải nhân vật trung tâm của cái lạnh mà còn cảm thấy được hàn khí bức người nói chi đến kẻ bị nhằm vào như Tố Tử Tịch, cô ta toàn thân đều vô thức mà nổi hết da gà, liếc mắt liền đối diện với một đôi mắt chứa đầy tính hủy diệt từ đối phương.

Sở Y Linh ngoài mặt thì khí thế tỏ ra áp đảo đối phương nhưng chỉ có cô mới biết lúc này trong lòng mình rối loạn đến mức nào, trong tâm trí đều chỉ lặp đi lặp lại câu nói "tôi là bạn gái của giám đốc mấy người".

Điều cô lo lắng cuối cùng đã xảy ra, cái người mà Sở Tiêu từng nhắc đến trong bệnh viện, cái người mà em ấy nói thích kia...

Sở Y Linh nhận định Tố Tử Tịch chính là người mà Sở Tiêu yêu thầm, đến nay họ đã xác định mối quan hệ.

Có điều nếu Sở Y Linh sáng suốt hơn thì sẽ phát hiện ra trong này có nhiều điểm đáng nghi, không nói đến Sở Tiêu của hiện tại biểu hiện đã không còn thú vui yêu thích mỹ sắc nữa mà chỉ cần nghĩ đến Sở Tiêu từng vì động tình với cô mà chịu sự đánh trả của thân thể là đủ để biết người trong lòng Sở Tiêu là ai.

Mặc dù trong lòng không mấy thoải mái nhưng Sở Tiêu dạo đây đối xử với mình quá tốt, phải nói là sủng hơn mối quan hệ chị em nên có làm Sở Y Linh nảy sinh một tia tự tin để đáp trả, đó là nguyên do khiến Sảng Nhi ở một bên phải toát hết mồ hôi.

"Chị Sảng Nhi, chị quay về làm việc đi. Còn cô, cô theo tôi vào phòng nói chuyện". Thái độ không cho phép cừ tuyệt, bất kể là Sảng Nhi hay Tố Tử Tịch đều sắc mặt khẽ đổi, nhưng rất nhanh đều trở lại như bình thường.

Chờ Tố Tử Tịch theo chân Sở Y Linh bước vào phòng, Sảng Nhi liền gấp không được mà lấy điện thoại ra nhắn cho Trịnh Doanh Nhi về sự tình ở đây, hy vọng cô có thể nói cho sếp lớn biết để mà nhanh chóng đến đây thu dọn chiến trường.

"Thật không nghĩ tới sếp lớn vậy mà là người sẽ bắt cá hai tay, đã vậy còn trùng hợp khi hai người kia gặp nhau nữa chứ...

Sảng Nhi trong lòng bội phục Sở Tiêu vạn phần nhưng chợt nghĩ ra gì đó nên không khỏi hoài nghi suy đoán của mình.



"Không đúng nha, với tính cách của Tổ Tử Tịch thì sẽ không tài nào nhịn được đến giờ mới lên tiếng công bố thân phận là bạn gái của sếp, cô ta hay khoe mẽ như vậy mà, nếu thật là bạn gái hiện tại... đúng vậy có lẽ cô ta chỉ là người yêu cũ của sếp, còn vị Sở đại tiểu thư kia mới là người yêu hiện tại".

Vỗ tay hai cái Sảng Nhi vô cùng tự hào với năng lực suy diễn của mình.

Mà trong phòng lúc này Sở Y Linh đang ngồi trên ghế, lấy một tư thái trên cao nhìn xuống Tố Tử Tịch hỏi.

"Cô nói cô là bạn gái của Tiêu Tiêu".

"Đúng vậy" Tố Tử Tịch chột dạ trả lời, do căng thẳng mà cô ta còn không ngừng đổ mồ hôi lạnh.

Nếu nói Tố Tử Tịch không lo lắng thì là giả, mục đích của cô ta rất đơn giản chính là đến đây ra oai phủ đầu với Sảng Nhi, kẻ đã đánh giá cô ta trong tập hồ sơ là không đạt kia dẫn đến cô ta không được Trịnh Doanh Nhi xem đến, chưa từng nghĩ sẽ đối diện với Sở Y Linh bởi vì cô ta không rõ mức độ mà Sở Y Linh được coi trọng trong lòng Sở Tiêu là nhiều ít, Sở Tiêu người này tính tình quái đản, giây trước có thể còn yêu đương nồng nhiệt nhưng giây sau liền trở mặt như thể chưa từng quen biết vậy nên Tố Tử Tịch thập phần lo lắng, nhất là khi cô ta với Sở Tiêu chẳng có quan hệ gì ngoài việc cô ta từng phục vụ rót rượu cho Sở Tiêu.

Tố Tử Tịch thầm tính toán cô ta cần phải khiến Sở Y Linh rời đi trước khi Sở Tiêu kịp quay lại.

Đang lên kế hoạch thì đối diện Sở Y Linh lên tiếng.

"Cô biết tôi với Sở Tiêu có quan hệ gì không".

Tố Tử Tịch ngây người, trong lòng thầm hỏi nữ nhân này có ý đồ gì, chẳng lẽ muốn cô ta nói ra rằng cô là bạn gái của Sở Tiêu à, mà cho dù Sở Y Linh có muốn thì cô còn lâu mới nói.

Vì vậy Tố Tử Tịch biểu cảm tự hào trả lời rất dứt khoát.

"Bạn nhỏ Sở Tiêu rất đào hoa nên việc có một vài nữ nhân bên ngoài cũng chẳng hiếm lạ gì, cô chắc hẳn là một tình nhân nào đó của em ấy đi.



"Bạn nhỏ ư ... " Sở Y Linh giọng điệu trầm xuống, hai tay siết chặt nói ra từng

chữ.

"Sở Tiêu nhà tôi không có đào hoa, nhìn trúng cô đúng là mắt em ấy có vấn đề chứ nếu là tôi thì chẳng thà mang tiếng ế suốt đời cũng không quen cô".

Tố Tử Tịch trên trán gân xanh bạo phát, cô ta rất muốn động thủ với Sở Y Linh nhưng mà không dám nên chỉ đành thu liễn tâm tình lên tiếng khinh miệt Sở Y Linh.

"Thứ tình nhân như cô cũng xứng lên mặt với tôi ư, cô tin không chỉ cần tôi nói với Sở Tiêu một tiếng cô liền bị vứt bỏ như chó nhà có tang liền".

Cô ta cho rằng Sở Y Linh sẽ bị kích động đến động thủ cùng cô ta hoặc là tức giận đến bỏ đi nhưng ai ngờ Sở Y Linh chỉ cười miệt thị một cái sau lại không còn động tác, hai mắt dán trở lại quyển sách trên bàn.

Này là tình huống gì, Tố Tử Tịch khó hiểu không rõ mục đích của Sở Y Linh.

Mà Sở Y Linh sau khi nghe cô ta nói xong cũng phần nào giảm đi sự khó chịu trong lòng, cô hiểu con người của Sở Tiêu hiện tại, Sở Tiêu của hiện tại nếu một khi yêu ai sẽ chỉ chung thủy với người đó mà Tố Tử Tịch nếu cô ta thật sự xác định mối quan hệ với Sở Tiêu thì Tiêu Tiêu em ấy sẽ tự giữ khoảng cách với cô, nãy giờ nhất thời kích động nên Sở Y Linh không có nghĩ ra, giờ bình tĩnh lại Sở Y Linh tất nhiên sẽ không quản Tố Tử Tịch mà là chờ Sở Tiêu đến giải quyết.

Ban đầu Sở Y Linh còn dự tính nếu Tố Tử Tịch thật đang hẹn hò với Sở Tiêu thì cô buộc phải công khai thân phận chị gái của em ấy cho mọi người trong công ty biết, bằng không danh dự của Sở Tiêu sẽ mất hết. Công ty mới thành lập được vài ngày nếu Sở Tiêu vì mang danh đào hoa ham thích nữ sắc thì không tốt chút nào, cô thà khiến bản thân đau lòng chứ tuyệt không muốn Sở Tiêu chịu chút ủy khuất nào.

Cả phòng rộng lớn chỉ nghe được mỗi tiếng lật sách của Sở Y Linh khiến Tố Tử Tịch rốt cuộc không kiên nhẫn nổi nữa mà lên tiếng quát.

"Này, đừng ở đây làm tôi với Sở Tiêu chướng mắt nữa, mau lăn khỏi đây đi".

"Người nên lăn là cô". Bỗng chốc cửa phòng bị mở ra, Sở Tiêu mặt vô biểu tình bước vào. Tuy trên mặt Sở Tiêu không nhìn ra sự tức giận nhưng phàm là người hiểu biết cách làm người của Sở Tiêu như Sở Y Linh hay Trịnh Doanh Nhi thì biết rõ, biểu hiện này so với tức giận còn đáng sợ hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.