Trong một không gian tối đen như mực nhìn mãi cũng không thấy điểm cuối. Tiếng bước chân nặng nề vang lên theo từng nhịp tại không gian yên tĩnh này thể hiện rõ sự trầm mặc của người bước đi.
Sở Tiêu cũng không rõ mình đã đi trong bao lâu, một ngày, hai ngày hay mười ngày nữa, cô chỉ biết mình đã đi rất lâu , rất lâu rồi, lâu đến mức chân của cô bắt đầu sưng tấy nhưng nhiêu đó chưa đủ làm cô chùn bước đi.
Sở Tiêu vẫn tiếp tục bước, cô sẽ không dừng lại cho tới khi tìm thấy điểm cuối cùng, đúng lúc này một thanh âm quý dị vang lên bên tai.
"Sở Mặc Tiêu à Sở Mặc Tiêu, thuận theo bản năng của thân thể không phải rất tốt sao, vì cái gì mày năm lần bảy lượt chống đối tao"...
Sở Tiêu tầm mắt khóa chặt về một hướng, ánh mắt của cô nếu có thể phóng ra lửa thì chắc chắn thanh âm kia sẽ phải tan rã thành tro bụi, từ trong tầm mắt của Sở Tiêu một bóng đen dần ló dạng, hình bóng đối phương càng ngày càng tiến đến gần để lộ ra gương mặt thật, gương mặt kia vậy mà giống Sở Tiêu y như đúc hay nói chính xác hơn thì đây mới là Sở Tiêu thật sự, là thân xác này chủ nhân.
"Là cô lưu lại sợi tàn niệm này không ngừng cùng tôi tranh giành quyền khống chế thân thể". Sở Tiêu thanh âm lạnh như khối băng chất vấn.
"Không phải đâu, tao với mày là một mà Sở Mặc Tiêu, tao không hề muốn tranh giành gì với mày cả, là tao đưa mày đến đây , nếu tao có ý đồ xấu gì với mày thì tao đưa mày đền đây làm gì".
Chỉ thấy Sở Tiêu khinh thường cười lạnh vạch trần hết thảy những suy đoán của mình ra.
"Mục đích ban đầu của cô hẳn là tìm kiếm một người nào đó biết về cuốn tiểu thuyết kia sau đó đưa người đó tới đây dung nhập vào thân xác mà cô lựa chọn từ bỏ này với mục đích dần dần để người mới tới bớt đi cảnh giác sau đó cô sẽ bắt đầu thao túng tâm lý đối phương, đem linh hồn đối phương biến thành chất dinh dưỡng cho linh hồn đang suy yếu của mình. Từ đây cô vừa có thể khống chế lại thân thể lại vừa nắm giữ toàn bộ tin tức trong cuốn tiểu thuyết này đi...
Ngưng lại vài giây, Sở Tiêu vốn đang cúi đầu lúc này bất chợt ngẩng đầu lên, trong ánh mắt sâu không thấy đáy kia ẩn ấn chứa một loại cảm giác nguy hiểm khiến đang ở một bên lắng nghe sợi ý niệm Sở Tiêu cũng phải kinh
ngạc.
"Có điều cô có vẻ chưa tìm hiểu kỹ về tôi nhỉ, cô không biết tôi là ai đúng không, cũng chẳng biết gì về những việc tôi đã trải qua , cô cho rằng mình sẽ khống chế được tôi sao... ha ha ha. Nực cười"
Xoay người Sở Tiêu dáng vẻ tuyệt đối cường ngạnh nói.
"Sở Tiêu, dựa vào phán đoán của mình tôi chắc chắn cô không chỉ là alpha cấp S mà là SS , hoặc thậm chí cao hơn một bậc nữa đạt đến loại kia trước giờ chỉ có trong lời đồn cấp SSS đi. Đó là nguyên nhân dẫn đến việc cô phát giác ra đây chỉ là một thế giới trong sách, chính sự tham lam cùng dục vọng chinh phục thế giới này đã khiến cô mắc phải một sai lầm rất lớn đấy".
"Sai lầm gì". Ý niệm Sở Tiêu hỏi.
Sở Mặc Tiêu chỉ cười nhạt một tiếng, cô nhắm mắt cảm nhận gì đó sau dựa theo cảm nhận của mình mà đi về một hướng, trước khi hoàn toàn biến mất trước mắt ý niệm Sở Tiêu thì thanh âm kiên quyết của Sở Mặc Tiêu cũng vang lên.
"Không quá ba năm, tôi sẽ đá cô ra khỏi thân thể này. Tôi, trước nay nói được thì làm được".
Sau khi thoát li khỏi sự cầm cố của ý niệm Sở Tiêu, Sở Mặc Tiêu rất nhanh liền tỉnh lại.
Khi tỉnh dậy thấy Sở Y Linh đang giúp mình lau người, hiển nhiên do cuộc đối trọi với ý niệm kia nên Sở Tiêu đã ra rất nhiều mồ hôi, Sở Tiêu không đành lòng thấy Sở Y Linh vất vả vì mình nên vội lên tiếng.
"Chị, em tỉnh rồi, lát em tự mình đi tắm liền tốt".
"Em tỉnh rồi sao". Sở Y Linh mới đầu còn ngơ ngác, khi nghe rõ đó là âm thanh của Sở Tiêu thì cô như đóa hoa vốn héo úa chỉ trong nháy mắt liền nở rộ.
Sở Tiêu thấy vậy cũng chỉ cười cười, cô không dám quá mức tiếp xúc với thân thể của Sở Y Linh vì sợ bản năng cô lại không nhịn được mà muốn thân cận với chị ấy, trước khi hoàn toàn kiểm soát thân thể cô không muốn lại tạo cơ hội cho ý niệm kia làm càn.
Về phần Sở Y Linh, khi cô thấy Sở Tiêu có ý né tránh tiếp xúc thân thế thì cũng không lại trưng dáng vẻ đáng thương nữa mà ngược lại hết sức tự nhiên đem Sở Tiêu đỡ xuống giường, sau đó để Sở Tiêu tự mình tiến vào phòng tắm còn bản thân thì đi lấy quần áo.
Lý do Sở Y Linh làm vậy là vì cô giận dỗi Sở Tiêu sao, không phải mà là Sở Y Linh tìm ra đại khái lý do khiến Sở Tiêu bị đau đầu đến ngất đi là gì.
Tối hôm qua sau khi thấy Sở Tiêu không còn dáng vẻ đau đớn nữa thì Sở Y Linh bắt đầu lên mạng tra tìm nguyên nhân về việc linh hồn xuyên qua đến cơ thể khác và tìm được rất nhiều điều hữu ích.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]