Này một câu trực tiếp để cô bạn cùng phòng kia ngơ người, Sở Y Linh hừ lạnh một tiếng rồi kéo Sở Tiêu rời đi.
Khi bước vào gian ký túc xá của Sở Y Linh , điều đầu tiên khiến Sở Tiêu ngưỡng mộ đó là sự sạch sẽ ngăn nắp của gian phòng này, phòng ngủ có hai chiếc giường cùng một tủ đựng quần áo, phòng tắm sạch sẽ không một vết bẩn, phòng bếp cũng vậy, đồ đạc được xếp gọn đâu vào đấy không một điểm bừa bộn khiến một người có tính sạch sẽ như cô cũng phải bội phục.
Bất quá nếu Sở Tiêu biết Sở Y Linh dùng ra một ngày thời gian để dọn dẹp lại gian phòng thì có lẽ sẽ không còn ngưỡng mộ nữa đi.
"Hôm nay là ngày nghỉ, chi bằng chúng ta đi mua sắm đi". Sở Y Linh ngỏ ý mời Sở Tiêu cùng đi chung.
"Cũng được, chị chờ tôi một lát". Sở Tiêu không chút do dự liền đáp ứng, có điều trước khi đi Sở Tiêu muốn hoàn thiện nốt bản kế hoạch game của mình rồi gửi cho Trịnh Doanh Nhi, dù sao phác họa nhân vật cô đã có tính toán từ trước rồi, chỉ cần chờ bên Trịnh Doanh Nhi gửi cho cô bản nội dung điều chỉnh để cô xem xét là được, về phần bối cảnh cùng đồ họa thì cần thời gian lâu dài mới có thể khiến cô ưng ý.
Đeo lên mắt kính Sở Tiêu như biến thành một con người khác, cô nghiêm túc như một tổng tài không cho phép mọi vật bên ngoài làm phiền đến mình, bất quá phải công nhận năng suất làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-omega-co-muu-do-voi-toi/3724789/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.