Dỗ dành Sở Y Linh ngủ về sau Sở Tiêu mới dám thở phào một hơi nhẹ nhõm, vốn chỉ mang tâm tư trêu chọc Sở Y Linh một phen , đâu nghĩ tới lại dọa đối phương sợ hãi đến phát khóc, Sở Tiêu thật sự rất bối rối.
Giờ đây cô còn thấy bối rối hơn khi nhìn đến Sở Y Linh ngoan ngoãn nằm ngủ dáng vẻ, kia bờ môi căng mọng đang đóng mở theo từng nhịp rất rõ ràng như muốn câu dẫn cô vậy, Sở Tiêu vội lắc đầu muốn ly khai ánh mắt qua chỗ khác, đâu có ngờ đôi mắt của cô lại hiểu ý chủ nhân của nó đến khó có thể tin khi nó trực tiếp dừng lại tại nơi phập phồng kia.
Sở Y Linh mặc một chiếc áo sơ mi mỏng, nút áo bên trên cùng sớm đã bị cởi ra lúc nào không hay để lộ ra một phần da thịt, mùi hương bạc hà xộc thẳng vào mũi làm Sở Tiêu nhịn không được hít thêm mấy cái sau đó tự đánh vào mặt mình cái bốp
"Tỉnh táo lại , mau tỉnh táo lại. Sở Mặc Tiêu à Sở Mặc Tiêu hành vi của mày nhìn chẳng khác gì mấy gã biến thái chỉ nhăm nhe nhìn trộm con gái nhà người ta, mày mới không phải dạng người này".
Sở Tiêu chỉ lo vả mặt mình mà không chú ý đến ở một bên Sở Y Linh đang he hé mắt ra nhìn cô , cái nụ cười kia, cái vẻ mặt kia lại có điểm nào giống một nữ chủ ngây thơ lại thánh thiện kia chứ.
Sáng sớm hôm sau Sở Tiêu theo đồng hồ sinh học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-omega-co-muu-do-voi-toi/3724788/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.