Dạ Trầm Nhạc lúc này đã muốn phát điên rồi.
Tia thần thức mà hắn kí gửi trên ngọc bội của nàng đột nhiên trở về, này chỉ có một nguyên nhân chính là ngọc bội đã bị ngoại lực tiêu hủy. Theo tính cách của nàng, cho dù có chết cũng sẽ không để ngọc bội mà hắn mang cho nàng đánh tan.
Trừ khi nàng bị thương nặng, hoặc là…
Đồng tử Dạ Trầm Nhạc co rút, hắn không ngừng phá không mà đi, hướng địa phương mà tia thần thức của hắn vừa xác định được, mỗi một khắc hắn mở ra thần thức cảm nhận tứ phía, trái tim hắn lại nhảy lên một nhịp.
Không có, hơi thở của nàng không có tồn tại.
Thời điểm Dạ Trầm Nhạc đến địa phương kia, hắn mẫn cảm ngửi đương mùi máu tanh nồng, đáy lòng hắn càng thêm lo lắng bất an, không nhịn được mà cất giọng gọi nàng:
“A Nhược, nàng ở…”
“Ta ở nơi này.” Một thanh âm mềm mại quen thuộc vang lên, Dạ Trầm Nhạc giật mình quay đầu. Thời điểm ánh mắt vừa chạm đến thân ánh nhỏ gầy đứng sau tán cây, trái tim hắn mới bình ổn được một chút, hắn vội vàng đi đến bên cạnh nàng, trên dưới dò xét xem thân thể nàng có hay không bị thương.
Chỉ thấy vạt áo trắng noãn của nàng nhuốm một chút máu, cánh tay bị thương không nhẹ, bất quá cũng không thương tổn đến gân cốt kinh mạch. Dạ Trầm Nhạc thở ra một hơi, lúc này mới hồi thần:
“Nàng gặp phải chuyện gì?”
“Ta bị ma tộc tập kích, bọn chúng rất đông đảo, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-nu-phu-van/2418074/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.