Sáng hôm sau, Lãnh Quân cũng vừa làm xong việc mà quay về. Khi anh ta vừa bước vào cửa sòng bạc, liền thấy Thời Luân và cả đám thuộc hạ ăn mặc xộc xệch từ trên lầu bước xuống.
Theo lẽ hiển nhiên, Lãnh Quân liền biết đến chào cậu cả một tiếng rồi hỏi thăm vài câu:" anh Luân, đêm qua chơi với ai mà nhìn anh vui vẻ vậy?"
Thời Luân liền quay sang vỗ vai Lãnh Quân, vẻ mặt cực kì hài lòng nhìn anh ta rồi đáp:" lính của mày được lắm, rất ngon miệng! Lại còn là dáng vẻ trên giường mà tao thích nhất nữa, liên tục van xin tao ngừng lại "
Lãnh Quân không hiểu lời anh ta nói, lính của mình. Làm gì có ai chứ? Có khi nào anh ta đổi khẩu vị chuyển sang chơi cùng giới không? Nhưng anh cũng không để tâm đến là mấy.
" thôi đi, tao về Thời gia đây. Ngày mốt mày nhớ đến đấy!"
Thời Luân dứt lời liền cùng đám đàn em rời đi, lúc này Lãnh Quân mới suy nghĩ lời mà anh ta nói. Liền nhớ đến chuyện Tử Yên cũng đang sống ở đây.
Lãnh Quân lòng đầy sự lo lắng, liền vội vã chạy lên phòng tìm cô. Theo như anh đã đoán, cô ấy không có trong phòng của mình. Sau đó anh vội vã chạy đi khắp nơi ở sảnh sau sòng bạc để tìm kiếm.
Thấy cánh cửa phòng thượng hạng của Thời Luân đang mở. Lòng anh ấy chỉ nghĩ đến một điều " làm ơn, cô ấy đừng ở trong đó "
Nhưng khi vừa bước đến, anh đã nhìn thấy bóng dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-hac-bang-vo-tinh/2848128/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.