Tiếng bước chân hối hả cứ thế vang dội khắp biệt thự yên tĩnh . Sau đó là cả chục đôi chân đang hối hả bước đến .
Trước mặt họ , lại thêm một cỗ quan tài khác . Thời Luân vừa chạy đến , đã há hốc mồm không tin sự thật . Anh là liền gào lên như điên loạn :" tại sao ? Tại sao lại thành ra thế này ?"
Không một ai xung quanh đấy dám trả lời , anh ta lại đảo mắt nhìn xung quanh rồi lại hét lớn :" Tử Yên, mày ở đâu . Bước ra đây !"
Không một ai nhìn thấy Thời Tử Yên đang ở đâu , cũng chả ai biết cô ấy đang làm gì . Trong Thời gia bây giờ là một bài vị còn ấm , một cỗ quan tài lạnh lẽo . Thời Luân như bị điên lên , liên tục đập vỡ những thứ trong tầm mắt anh ta .
" đủ rồi Thời Luân !"
Một giọng nói vang lên giữa nhà , anh ta vừa quay lưng lại . Chỉ nhìn thấy Thời Tử Yên với cơ thể yếu ớt . Đang được Lãnh Quân dìu đến .
Vừa nhìn thấy thân thể của Thời Tử Yên băng bó , Thời Luân liền phì cười hỏi :" mày đang có ý định gì đây ? Tao hỏi mày , tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này ?"
Thời Tử Yên liền thay đổi ánh mắt , nhìn về phía Thời Luân mà quát lớn :" không phải tại anh sao ? Nếu ngày hôm qua anh không đến chọc tức ông , thì đâu có ngày hôm nay . Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-hac-bang-vo-tinh/2848002/chuong-73.html