Mấy ngày sau , đợi lễ tang của Thời Hạo qua đi. Thời Tử Yên thay mặt trên dưới , tạm thời trở thành người đứng đầu Thời Thiên Hành.
Mặc khác , Thời Luân bị nhốt ở dưới tầng hầm của Thời Thiên Hành mặc dù mỗi ngày đều có cơm ba bữa . Đồ ăn cũng không quá thịnh soạn nhưng đủ no . Vậy mà anh ta ngày nào cũng liên tục kêu gào nói rằng có kẻ hại mình , cần ra ngoài điều tra .
Ngày nào cũng thế , ai cũng tưởng là anh ta bị điên. Cả đám đàn em ngày trước đi theo anh ta , cũng dần quay lưng đi . Bọn họ đã quyết định đầu quân về phía của Thời Tử Yên. Chỉ có mỗi anh ta ở trong này là không biết bản thân đã bị phản bội .
Ngày nào cũng kêu la , không chịu ăn uống . Bộ dạng của anh ta nào còn được như trước . Râu cũng mọc ra cả đống . Nhìn rất thảm như mấy người vô gia cư vậy .
Anh ta chỉ biết tuyệt vọng , ngồi dựa lưng vào góc tường . Ánh mắt đờ đẫn không có tí hi vọng gì .
Một giọng nói từ đằng xa cất lên , một cách nhanh vội
" anh Luân !"
Thời Luân liền đưa ánh mắt đờ đẫn sang nhìn về hướng cửa . Là tên đàn em hay đi theo hắn , anh ta cũng khá bất ngờ vì hắn xuất hiện ở đây .
" anh Luân , may trốn đi . Con nhỏ đó , nó muốn giết anh để làm lão đại đấy .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-hac-bang-vo-tinh/2848000/chuong-74.html