Người bị hiểu lầm là đã chui vào bụng con mãng xà, lúc này, Đông Phương Minh Huệ chỉ muốn c.h.ế.t quách cho rồi, nàng bị dây leo quấn chặt treo ngược trên cây, đong đưa như đ.á.n.h đu.
Từ ngày tỉnh lại, Đông Phương Minh Huệ đã bị dọa cho c.h.ế.t khiếp bởi vô số dây leo xanh biếc bò đầy khắp hang núi.
Nàng không nhìn thấy thân thể thật của loại thực vật này, nhưng lại cảm nhận rõ ràng một luồng sinh mệnh lực khổng lồ và dày đặc bao phủ toàn bộ hang động.
Dưới áp lực khủng khiếp như vậy, một Linh giả cấp ba như nàng hoàn toàn chẳng đáng nhắc đến.
Quên chưa nói, ngay trước khi bị đụng ngất đi, linh lực vốn đã lỏng lẻo trong cơ thể nàng dường như gặp phải ma thực vật có thể bồi dưỡng mình tốt hơn, liền âm thầm thăng cấp.
Đóa thược d.ư.ợ.c đỏ kia cuối cùng cũng chẳng dùng được.
Đông Phương Minh Huệ muốn khóc mà khóc không ra nước mắt, cảm thấy giữ được cái mạng này thật sự là nhiệm vụ gian nan đến mức không thể hoàn thành nổi.
Không c.h.ế.t trong tay nữ chủ đại nhân, lại sắp c.h.ế.t trong tay một cây ma thực vật, nàng đúng là nữ phụ xui xẻo nhất thế gian, một nữ phụ c.h.ế.t trong tay thực vật, hu hu hu hu...
“Ngươi nghĩ thế nào rồi?”
Một giọng nói già dặn bỗng vang lên trong hang động.
Đông Phương Minh Huệ chẳng buồn động đậy, vẻ mặt tuyệt vọng, sống không bằng c.h.ế.t.
Từ ngày đầu bị nhốt ở đây, cây ma thực vật biến thái này đã lôi nàng ra lật tới lật lui, quất cho một trận tơi bời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-dai-nhan-ta-sai-roi/5198223/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.