Đồng Dao đang lim dim ngủ trên xe buýt, bỗng bị một cú xóc mạnh làm đầu đập “cộp” vào thanh ngang phía trước.
Cơn đau khiến cô tỉnh táo ngay lập tức, nhưng mà… khoan đã? Từ khi nào xe buýt biến thành kiệu đỏ thế này?
Nếu là ở hoàng cung thời cổ đại, có lẽ cô ít nhất cũng phải là một vị quý phi nhỉ?
“Chuyện… chuyện gì đây?”
Đồng Dao hoảng hốt.
“Tiểu thư, vừa rồi hai tên nô tài kia lỡ trượt chân, làm người hoảng sợ rồi.”
Một giọng yếu ớt từ bên ngoài vọng vào.
Tiểu thư? Nô tài?
Không ổn rồi, có gì đó sai sai.
Đồng Dao ngơ ngác, khẽ vén tấm màn đỏ sặc sỡ.
Trước mắt cô là một vùng cỏ xanh mướt, trời xanh mây trắng, gió nhẹ mang theo hương hoa thoang thoảng...
Y hệt cảnh trong mấy phim cổ trang.
Một cô bé tầm mười ba, mười bốn tuổi, tóc búi hai bên, thấy cô ló đầu ra liền tái xanh cả mặt, hai tay siết chặt, lễ phép đáp:
“Tiểu thư, chúng ta sắp đến rồi.”
Đến rồi?
Không lâu sau, kiệu dừng lại.
Bốn người khiên kiệu cẩn thận đặt kiệu xuống, cô bé lúc nãy nhanh chóng đưa tay đỡ Đồng Dao bước ra.
Đồng Dao liếc quanh một vòng, trong đầu chỉ có một ý nghĩ:
Mấy diễn viên này chuyên nghiệp quá, diễn y như thật!
“Cửu muội, sao muội đến trễ thế?”
Một mỹ nhân mặc váy xanh từ xa đi đến, vừa thấy Đồng Dao đã thân mật khoác tay cô như chị em thân thiết.
Đẹp thì có đẹp thật, nhưng Đồng Dao vừa nhìn đã thấy một mặt giả dối, đúng cái kiểu “rắn độc đội lốt hoa sen”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-dai-nhan-ta-sai-roi/5198210/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.