Lâm Trầm Nguyệt mới chỉ vừa nói với Lương Khải suy nghĩ của mình, bà nghĩ có thể do bị Lương Mạc Sâm vô ý đẩy xuống cầu thang mấy ngày hôm trước nên Vân Thương mới bỏ đi. Không ngờ đúng lúc đó Lương Mạc Sâm lại trở về.
Để cứu vãn tình hình, bà phải nói vài lời can Lương Khải, hy vọng mối quan hệ của mình với hai đứa con riêng của chồng bớt căng thẳng hơn.
Sau khi nghe lời can ngăn của bà, Lương Khai bình tĩnh hơn, nhưng Lương Mạc Sâm lại cười nhạt. Hắn biết rõ và vô cùng chán ghét bà mẹ kế này, mặc kệ bà nói cái gì, hắn đều cho rằng người phụ nữ này rất giả tạo, lòng dạ ác độc.
Cuối cùng hắn vẫn không kịp ăn cơm đã bị Lương Khải kêu lên, sau đó mọi người cùng nhau đi ra ngoài, chuẩn bị tìm An Vân Thương.
Nhưng vừa đi ra cổng đã bắt gặp An Vân Thương đang bước từ trên taxi xuống.
Tuy rằng qua lời giải thích của Vân Thương, mọi người đều hiểu cô chỉ đơn thuần muốn đi mua đồ thôi, chứ không phải muốn bỏ nhà ra đi như suy đoán của dì Trầm Nguyệt, thế nhưng Lương Mạc Sâm vẫn rất tức giận. Rõ ràng cô ta không có quan hệ gì với hắn nhưng hắn lại bị mắng oan, cục tức này làm sao hắn nuốt xuống được!
Hắn bước lên phía trước, căm tức nhìn An Vân Thương: “Phải nói chuyện này cho rõ ràng, bởi vì cô không nói lời nào đã đi ra ngoài hại tôi bị dì của cô nghi ngờ, cô có làm sao không thế? Hay là muốn tôi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-yeu-nam-phu/103826/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.