An Vân Thương đi một mình trên con đường nhỏ, đèn đường trên cao chiếu ánh sáng le lói xuống tán cây thưa thớt ở bên dưới, bóng lá cây đổ lên người Vân Thương, theo mỗi bước chân cô đi, chiếc bóng trên người lúc mờ lúc tỏ khiến cả người cô toát lên vẻ lấp lánh, đẹp thuần khiết.
Cô không để ý xung quanh, trên môi vẫn nở nụ cười mỉm tự nhiên.
Cách đó không xa, Chu Ảm vừa nghe xong một cuộc điện thoại, khi anh cúp máy quay đầu lại đã thấy An Vân Thương đang đi về phía mình.
Vốn định lên xe nổ máy nhưng anh dừng lại một chút, cuối cùng quyết định không đi ngay mà đứng tại chỗ, ánh mắt dán chặt lên người cô gái đang bước tới, vẻ mặt biểu lộ cảm xúc khó đoán, khóe miệng khẽ nhương lên.
Một phút.
Anh ta đợi đúng một phút cô mới đ đến trước mặt mình, nhưng khi cô bước tới trước mặt anh ta lại làm như không quen biết, cũng không nhìn anh ta lấy một lần, cứ thế đi ngang qua.
Trong khoảng vài giây Chu Ảm á khẩu, kinh ngạc quay đầu nhìn Vân Thương, thấy cô vẫn từ tốn đưa lưng về phía anh, bước tới phía trước càng lúc càng xa, anh đột nhiên cảm thấy tình huống này rất thú vị.
Cho đến khi hình bóng An Vân Thương sắp khuất, Chu Ảm mới thu lại ánh nhìn, bất giác đưa tay lên sờ mặt mình.
Theo lý thuyết mà nói, tuần trước bọn họ mới gặp mặt nhau, tại sao mới qua mấy ngày mà An Vân Thương đã coi anh là người xa lạ rồi?
Chẳng lẽ khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-yeu-nam-phu/103825/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.