Editor: Yue
Xe của hắn vững vàng chạy đến cổng chính của trường học, dừng lại.
Tê Diệu ôm cặp sách: “Vẫn không có ý định nói với tôi anh ấy thế nào sao?”
Hoắc Ngu nhớ kỹ dặn dò của Tê Vọng, tự nhiên là ngậm miệng không nói. Tê Vọng lo lắng Tê Diệu vô ý kết bạn, vẫn luôn quan sát nhất cử nhất động của Trình Lịch, sau khi phát hiện Trình Lịch lại đang liên hệ một ít nhân sĩ* khả nghi, vừa sốt ruột vừa tức giận, hơn nữa công tác bận rộn, trì hoãn thời gian đi học của Tê Diệu, đành phải để Hoắc Ngu hỗ trợ đưa tới đây.
(*Yue: Người trí thức có tăm tiếng nhờ học vị hoặc tài năng, có tư tưởng tiến bộ)
Trong khoảng thời gian này Tê Vọng một bên tăng ca làm thêm giờ bận bịu công tác, một bên còn muốn tra hành tung của Trình Lịch, cường độ làm việc khiến Hoắc Ngu đều có chút không muốn nhìn.
Chỉ là, những lời này cũng không thể nói với người của Tê gia.
Bọn họ quan tâm quá mức sẽ chỉ biến khéo thành vụng.
Hoắc Ngu nói: “Cần anh đưa em đến trong lớp hay sao?”
Tê Diệu: “Mới không cần!”
Để Hoắc Ngu đưa cô giống kiểu gì chứ, hắn cũng không phải người thân của cô. Tê Diệu hung hăn mở cửa xe của mình, vác lấy cặp sách nhỏ đi hai bước, lại quay trở lại, dữ dằn nói: “Cám ơn.”
Dù sao Hoắc Ngu cũng là bạn của Tê Vọng, cô không thể quá mức tùy hứng.
Hoắc Ngu dường như không ngờ tới Tê Diệu sẽ nói một tiếng cám ơn, hắn có chút ngoài ý muốn nghiêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-xuyen-sach-tra-than-the-cho-ta/1475269/chuong-18-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.