Ta giật lấy bút, ở chữ “Bốn” khoanh lại một vòng: “Ta xuất hiện ở vòng luân hồi này.”
“Ừ.” Hắn gật đầu: “Lần thứ sáu luân hồi, lúc Bạch Nhược Hoan chết thời gian không đảo ngược.”
“Lần thứ sáu là sau khi ngươi chết.” Ta bổ sung.
“Cho nên mấu chốt của việc luân hồi rất có thể chỉ có trên người ta.” Hơi thở của hắn lạnh xuống, ngữ khí mỉa mai mang theo chút tùy ý.
Lương Thanh Từ cầm tờ giấy giơ lên phía trên ngọn lửa của cây nến đỏ, ánh lửa bập bùng phản chiếu trong đôi mắt đen nhánh của hắn, nhưng vẫn không thể soi sáng nổi đáy mắt u ám ấy.
“Ngươi là biến số mới, lại có năng lực mà người bình thường không có. Ta hy vọng chúng ta có thể hợp tác, kết thúc chuyện luân hồi này.”
“Ta có thể giúp đỡ những việc trong khả năng của mình.” Hắn nói: “Còn có thể giúp ngươi cùng nhau bảo vệ Bạch Nhược Hoan.”
“Vậy ngươi muốn làm gì? Nếu là cứu quốc gia này thì ta không làm được.” Ta vội thông báo trước.
Lương Thanh Từ lần đầu tiên nở một nụ cười. Nụ cười của hắn không khiến người khác cảm thấy dịu dàng, ngược lại như ánh sáng lạnh lẽo được mặt băng phản xạ ra, đẹp đến kinh ngạc nhưng lạnh lẽo kinh người.
“Việc của quốc gia ta sẽ phụ trách. Ta chỉ muốn việc luân hồi kết thúc.”
Ta bàn bạc nhanh cùng hắn về những việc cần làm tiếp theo.
Lúc gần đi, hắn xác nhận lại một lần nữa: “Sau này ta có thể thông qua Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-nguoi-dung-nhay-nua/2888204/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.